thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
trong nhà hát quốc gia | điều còn tồn tại | mùa trái chín
 
 

trong nhà hát quốc gia

 
nàng thả hạt anh túc xuống mơ mộng chảy đi như nước
nảy mầm trong nỗi mê sảng của kẻ lữ hành
nhân danh những vĩ độ đêm không ngừng gây hấn
nàng chậm rãi leo lên dàn đồng tử láng trơn tuyên cáo
- nguy cơ về một rạng đông đang lây lan ra ngoài ý muốn chung
 
tình yêu đến từ lối chơi cờ thí đang thịnh hành
và kết thúc nơi nhiều câu chuyện bị lãng quên
như chiếc chìa khoá lấy của chúng ta những thói quen
ngoài cửa là tiếng đàn ngựa nòi gầm ghè hôn phối
mơ vượt qua cái chết
 
nàng đã ngừng công việc đếm mây đen tồn đọng trên bầu trời thuần khiết
không cầm giữ được câu chữ phát hiện nỗi sầu tiếng mẹ
tên độc tài hiện ra sau đợt gãy cây già
những thớ vân tưởng tượng lướt vào mắt bão
mọc lên chiếc gậy dẫn đường cho kẻ khiếm thị
 
ngang qua hành lang người gác đêm rời nhiệm
nàng bắt đầu nghĩ đến tiếng ngũ cốc đun sôi trong lòng một trái bom cũ
khi tép khói toả lên từ phương đông tắt lửa…
 
 
 

điều còn tồn tại

 
sau cuộc trở về nàng thấy nhiều thứ không còn nguyên vẹn
như giọng nói của ngày hôm qua
sau cùng tự tử trên cây móc áo
- đến lúc chia tay nhau thôi!
nàng thốt lên khi cơn đau đến từ chiếc răng khôn bằng sáp vừa mọc
một gợi ý tồi cho chiếc kèn lá mía
cách hiến máu trẻ thơ
 
nàng ngủ nhờ giấc mộng bị vực sâu ruồng bỏ
những ý nghĩ hiền minh của trăng va vào đá
chiếc đèn lồng mang theo điều ước bước lên sân-khấu-tranh-tương
dẫn mùa xuân tiến gần hơn cơn sốt
buổi sớm mai lạnh
nàng tìm khoảng trống gieo niềm thanh thản
 
sau cuôc trơ vê nàng biêt không còn lơi tư biêt
những trăng xưa được xếp lại gọn gàng
tiếng gõ cửa nửa khuya khua động xuống bông hồng
con đương thành hình bởi cơ-man-chiếc-bo´ng-người chồng lấn lên nhau
du` chu´ng chưa từng quen biết
 
 
 

mùa trái chín

 
dưới những tán cây phóng thích từng đợt xanh thiếu phụ
nàng cười thật ít ỏi
cuối cùng giấc mộng cầu vồng lâm vào ngắt quãng
- ta sẽ gặp lại nhau sau thế kỷ nữa
khi những pho tượng đất sét thay thế chỗ thần linh mỏi mệt
trái đang chín!
trái đang chín!
và mắt anh đang sáng tạo mặt trời
 
rạng đông va phải loài-bù-nhìn-ngủ-gật
nhuộm máu tươi làm màu trái ngọt
ấy là xác người chăm bón quê hương
một dòng sông yên nghỉ trên tóc nàng
một mơ ước chập chờn trên sóng biếc
 
thế rồi nàng trở lại mang mùa xuân ươm mặt đất tối
ngay khi đàn di sẻ trên cành cong rỉa lông bay xa
vừa lúc một cây nêu mọc lên từ trong viện bảo tàng
 
 
 
--------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021