thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Không thể tin | Chọn cảnh | Đêm lập xuân | Nhìn anh | Anh tôi
 

Không thể tin

 
Con ong bay vào phòng
bằng nhựa hay bằng gỗ?
nham nhở trên mình những vết cứa dở dang
đúng nó đã bay
tiếng vỗ cánh êm ru, tinh xảo.
 
Không nên tin vào một con ong
Tôi kiểm chứng bằng những cử động nhỏ:
        vẫn còn đủ 532 trang một cuốn sách cũ
        tôi bấm móng tay, thông nõ điếu
        thử báo cáo, thử ký, thử huỷ tài liệu...
 
Nhưng hình như
mọi con vật trong nhà
vẫn chế tác từ đồ phế thải:
        con mèo tam thể được sinh ra từ mớ giẻ rách?
        con cá bơi trong bể được gò hàn từ vỏ lon beer?
        chim họa mi hót trong lồng là chiếc ấm vỡ?
        con chó giụi đầu vào tay mình là cuộn báo cũ?
        đàn kiến đang nhẫn nại tha mồi là đống mạt cưa?
 
 
 

Chọn cảnh

 
Trong mơ ngả mình trên biển
gối đầu lên tay em
 
Em nghĩ nơi đây biển sâu 8 mét
(tôi đọc được ý nghĩ)
có đám mây và chim hải âu
 
Tôi mang giấc mơ ra phố
lúc ăn sáng thấy mình giống miếng mộc nhĩ
sôi lên trong nồi nước dùng
nồi nước sâu 8 mét
 
Vào thăm bạn trong ngõ hẹp
biển số nhà giống miếng mộc nhĩ trong nồi nước dùng
tiếng bạn vọng từ độ sâu 8 mét
 
Khép bớt cửa vì lạnh
Hơi ẩm mơ hồ ngấm xuống rất sâu
 
Thấy khoảng cách từ chân ghế tới bức tượng
tiếng mọt kêu tới vụt nhanh tia chớp
giữa những khuôn mặt trong quán phở xa lạ...
bằng khoảng cách giữa đám mây và chim hải âu
đẹp tuyệt vời trên độ sâu 8 mét
 
 
 

Đêm lập xuân

 
Chờ quanh ngọn đèn
ánh sáng lan tỏa, đứt đoạn
ngỡ ai cầm bó đuốc
soi lên mặt mỗi người.
 
Bày trò chơi để giết thời gian:
ánh sáng soi về ai
người ấy gọi cách lập xuân.
 
Những câu nói sau được ghi lại:
Con chim trốn rét làm mũi tên
rơi xuống bức tường mùa đông.
Khuôn mặt nhìn qua cửa sổ
gợi nét chữ nguệch ngoạc.
Giọt sương chia đôi
chân cỏ non thành vực thẳm...
 
Những chuyện bông lơn
vô tình vận vào trời đất
Đồ vật tự chuyển dịch
lắt lay bóng núi
Chim kêu gió thay mùa...
 
Khêu ngọn đèn
Từng bầy mũi tên bay qua mái nhà vun vút.
 
 

Nhìn anh

 
Mưa li ti thành cỏ mượt. Cỏ non lan vào chân sóng. Những đồ vật theo nhau thay đổi sắc màu, tựa những quân bài đô-mi-nô trong trò chơi đổ xuống. Lá cỏ ngậm từng hồi chuông từ sớm. Văng trong đôi găng tay, khăn quàng và chiếc mũ len.
 
... mắt em cho trăng sáng...
 
Trăng tỏa mềm đất rộng. Mặt đất hồn nhiên dưới áp lực trăng. Như những lằn roi ngựa hằn lên vai, quất mạnh xuống lưng anh. Gió.
Gió tung bờm đột ngột
tiếng vó anh khua vào xa tít.
 
... mắt em đọng màu kem sữa...
 
Cốc sữa nóng và chiếc thìa tĩnh lặng. Khói thoảng bay mùa lúa đương thì. Thoảng ao thu, hoa lục bình, tổ chim, cây rơm, vại nước... Tiếng chim gù, thịt kho, bơ giậu, hòn than...
 
Uống nước
môi chạm vào miệng chén
và thân anh buông vào khoảng không.
 
 
 

Anh tôi

 
Lúc gần đất xa trời, anh nhờ tôi giữ hộ ký ức. Anh dặn đây là dữ liệu quý. Nhưng kho ký ức tôi đã đầy ứ, cả mốc meo, thối rữa. Tôi khuyên anh nên vẽ tranh hoặc viết sách. Nhưng anh đâu phải nhà văn, hoạ sỹ. Tôi nêu nhiều giải pháp khác: cắt rời, khởi động lại, thu nhỏ, dừng đột ngột, ninh nhừ, nghiền thành bụi...
 
Anh nhìn tôi buồn lắm!
 
Tôi nhìn nước sông thay màu lướt qua bờ cỏ rũ rượi. Phù sa láng mịn. Trăng mọc sớm, thơ ngây và thoảng mùi rơm rạ. Nhớ người yêu vô cùng.
 
Anh nhìn tôi buồn lắm!
 
Chiếc áo vừa giặt nhàu nhĩ, lặng lẽ bốc hơi tôi đâu có biết. Rồi những sợi vải mỏng manh lại phẳng phiu dưới bàn là nóng bỏng. Giặt–là, giặt–là... Đời sống đôi khi giống quả lắc chiếc đồng hồ quá cũ... Tôi tập nghĩ vẩn vơ để có thể nghĩ tiếp.
 
Anh nhìn tôi buồn lắm!
 
Anh chờ tôi rửa tay. Vòi nước xối mạnh, rất sạch, mát mẻ vô cùng. Thương anh. Tôi nhìn bọt xà phòng ngầu lên trên da trơn ướt thật dễ chịu.
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021