thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Để làm gì với vài giây?

 

Con trâu dẫm phải mìn, banh xác, bốn vó chổng lên trời, ruột đổ ra, lòng thòng máu. Đứa bé gái chăn trâu đứng khá xa nhưng vẫn bị hơi mìn hất văng lên, rơi xuống hàng dây kẽm gai và cọc sắt của một trại lính bỏ hoang. Không chết, nhưng mất một mắt và thọt một chân.

Người ta thuê cô làm việc vặt trong nhà, nhưng vì chân cô cà nhắc, đi lại khó khăn, và chỉ còn một mắt, làm việc gì cũng chậm nên người ta cho cô làm cái việc mà cô quen làm từ nhỏ: Chăn trâu.

Công việc chăn trâu đối với một người dù tàn tật thì cũng không vất vả gì lắm. Sáng dậy sớm, mang theo cơm trưa, dắt trâu đi tìm bãi. Mùa mưa thì đi gần, mùa nắng thì đi xa, buổi chiều ra sông cho trâu tắm trước khi về. Cô làm công việc này gần mười năm sau khi trâu dẫm phải mìn. Năm nay cô hai mươi mốt tuổi.

Gần tết, con trai bà chủ từ nước ngoài về thăm nhà. Cậu đẹp trai lắm. Nghe nói trước khi đi du học cậu đã từng làm người mẫu cho công ty thời trang nào đó trên thành phố. Một buổi sáng, cô gái chăn trâu trèo lên cái thang để lấy sợi dây thừng trên gác bếp, nửa chừng, cái thang bất ngờ gẫy một chân rồi đổ nhào sang một bên, cậu chủ nhà đứng ngay đấy. Phản ứng tự nhiên, tay phải cậu đỡ lấy cái thang, tay trái cậu đỡ lấy cô gái. Cô mất thăng bằng ngã vào lòng cậu, mặt cô úp vào ngực cậu. Sự việc diễn ra trong khoảng vài giây. Chỉ vài giây thôi.

Buổi sáng hôm ấy trời mưa. Để mặc con trâu nhai cỏ, cô vào ngồi co ro trong chiếc lều nhìn mưa phủ bạc trắng cánh đồng. Cô gom cỏ khô lại rồi châm lửa. Ngọn lửa ấm áp reo vui như lòng cô lúc bấy giờ. Cô thấy cậu chủ đang ngồi bên cạnh cô, bên ngọn lửa và nói với cô những lời ngọt ngào. Cô hồi tưởng lại lúc cái thang gẫy, cô ngã vào lòng cậu, tay trái cậu ôm chặt lấy cô che chở, tay phải cậu giữ cái thang không cho nó đập vào đầu cô, vả mùi hương cô ngửi thấy khi úp mặt vào ngực cậu. Chỉ vài giây thôi, nhưng cô biết rằng mùi hương ấy sẽ theo cô suốt đời. Cô bỏ thêm cỏ khô vào đống lửa và ước gì ngọn lửa không bao giờ tàn và trời thì cứ mưa.

Tết đã hết, sáng nay cậu chủ ra đi tiếp tục việc học. Cô gái chăn trâu vội dắt trâu đi thật sớm vì cô sợ, cô sợ cậu chủ chào từ biệt tất cả mọi người mà quên mất cô. Cô ra ngoài đồng, vào lều ngồi, nhìn vào chỗ cô đốt lửa ngày hôm ấy: Một đám tro ướt lạnh.

Từ ngày cậu chủ đi, cô thấy mọi người và mọi sự chung quanh không còn liên quan gì tới mình nữa, cô cũng không bận tâm xem mình vui hay buồn, sướng hay khổ, cô chỉ mong ngày chấm dứt và đêm bắt đầu. Khi đêm xuống, trong chiếc chăn cũ rách, cô bắt đầu giấc mơ lộng lẫy của mình. Cô mơ thấy mình và chàng đi trên một con đường ngập nắng, xa tăm tắp, hai bên là cánh đồng lúa chín vàng, không phải con đường có mìn và những sợi kẽm gai giăng trên những cọc sắt. Mỗi tối, cô sẽ làm cho chàng những món ăn mà chàng thích, và bên ngọn đèn có những tua rũ màu xanh, cô sẽ đan đôi tất cho đứa con sắp chào đời bằng len mầu hồng. Trước khi giấc ngủ đến đón cô về những miền hoan lạc, cô còn nghe thấy tiếng rắc của cái chân thang bị gẫy và mặt cô úp vào ngực chàng chỉ có vài giây. Có những vài giây cho một đời người kia à! Sao mà nhiều quá vậy?

 

 

---------------

 

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021