Việt 8 | Việt 7 | Việt 6 | Việt 5 | Việt 4 | Việt 3 | Việt 2 | Việt 1 |
tạp chí Việt
Việt 8
Ngày Áp Thấp
Ngón cái tắt thở.
Có tiếng ly rơi.
Những mũi kim găm vào tai.
Tôi nhìn thấy những hốc tường ộc nước.
(Ðộng mạch của ngôi nhà bị đứt.)
Nước dâng nhấn chìm chữ khẩu.
Một nhân vật không kịp thoát cái chết của quyển sách bị ướt.
Nhân vật mình xâm đầy chữ: Tiểu. Nhược. Ác. Mu.
Những con chữ giẫm lên nhau cố tách khỏi những tính cách giả định.
Chúng nổi xanh mặt nước.
Từng cái xác chìm xuống tranh đoạt với những viên gạch và mảnh vỡ của ly.
Những ngón còn lại nhức đầu sổ mũi.
Ký ức đứng ngồi nối những khúc ruột bị đứt quanh một cái hố.
Tôi nghe tiếng lọt lòng khóc.
Có con cá chui ra từ cái hốc đầy máu.
Người đàn bà khép đùi và một cái xác được khoả lấp.
Tiếng cười bò loằng ngoằng trên má.
Ngắm vào ngón cái.
Dương khí tái sinh trong dòng nhựa hưng phấn những bông cỏ dại.
Qua mùa ong những bông cỏ bị cày xới bị cắt vụn bị đốt cháy.
Cỏ lại mọc và dương khí mở mắt.
(Dù đất có thể bị cầm cố bị liên doanh hoặc bị bán cho kẻ khác. )
Cuộc sang đoạt đã một ngàn năm tuổi.
Khoảng cách chỉ những con mắt mù mới có thể nhận biết.
Nồng độ mùi của nó không ai có thể nếm ngoài cái lưỡi mọc rêu của loài rùa.
Tôi nghe tiếng cười rộ từ rạp xiếc lẫn vào tiếng mỏ tụng cầu siêu của nhiều sư nữ.
(Những vị ấy cũng đang làm xiếc cho một thế giới khác?)
Áp thấp trên đồi ngấm vào cơ thể.
Những con mối đùn đất trong xương.
Những cái tổ mọc lên như những nấm mồ mỹ nghệ.
Tôi mang một nghĩa địa trong người.
Nắm bàn tay thiếu một ngón.

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021