Việt 8 | Việt 7 | Việt 6 | Việt 5 | Việt 4 | Việt 3 | Việt 2 | Việt 1 |
tạp chí Việt
Việt 7
Thơ

Con tem trên bài hát cũ

 
Dán một con tem lên bài hát cũ gởi cho người ca sĩ già
 
Tôi là người vô hình ngồi ở góc đường số Hai trong một buổi sáng mù sương. Tôi không có ai cũng không tham vọng vĩ đại ngoại trừ nhìn thấy chính tôi
 
Tôi biết vào lúc 9 giờ 45 phút này không có ai nhận ra tôi và mọi người đối với tôi chỉ là những ý niệm. Như tôi là một ý niệm của chính tôi, sản phẩm của sự bất toàn và hoàn hảo đôi khi một cách đáng kinh ngạc. Không có một liên hệ nào còn ràng buộc được chính tôi vào đoạn đường ray này, dẫn đến những mục đích và sự phán xét. Các xung đột võ trang và những cuộc dàn xếp trong bóng tối.
 
Suốt mười hai giờ đồng hồ máy bay vượt đại dương tôi ở trong một cái lồng sắt không thể nhảy ra ngoài, bên dưới là những sự không nên nghĩ tới, phía trước là quê nhà và sự quên lãng, đằng sau là những tháng ngày không thể trở lại và đã từng là thời điểm cho những vụ mùa vô ích. Nếu phi cơ bay lâu hơn nữa tôi sẽ chọn trong đám đông một người đàn bà dịu hiền, làm tình trong phòng vệ sinh, sinh ra một vài đứa trẻ và sau cùng sẽ đến lúc tìm cách ném bớt người qua cửa khẩn cấp. Một con chim cảm thấy thế nào ở trên máy bay. Có lẽ nó sẽ không nhận ra sự khác biệt độ cao trong một cái lồng đóng kín.
 
Tôi đã từng thấy những chiếc đồng hồ không có chỗ vặn kim trong tiệm bán đồ lưu niệm. Những chiếc đồng hồ cầu kỳ tự tin vào sự chính xác một cách tuyệt đối. Chỉ có cái chết mới thay đổi được một chân lý buồn tẻ như vậy. Tôi muốn đứng lên rời khỏi chiếc bàn này quay lại quan sát chính tôi đang ngồi ở đó. Nhưng tôi thật sự vô hình. Tôi không phải là một người mê tín.
 
Trong một cái hang tiền sử cách đây hai ngàn năm trăm cây số một người đàn bà thất lạc trong cuộc tìm kiếm quá khứ. Thật ra nàng chỉ là niềm hứng khởi cho các nhà thơ. Những người đàn bà không bao giờ thám hiểm, họ chỉ bỏ đi, quay lại, quẩn quanh cho đến lúc hoàn toàn hài lòng với việc mất phương hướng. Nếu tôi có đi thì tôi sẽ đi từ một mặt phẳng đến các đường cong và chắc chắn tôi sẽ thất lạc ở chỗ chuyển tiếp.
 
Dán một con tem lên bài hát cũ gởi cho người ca sĩ già. Lá thư bị trả lại với một lời nhắn: "Ông ta bây giờ đã lên thiên đàng, nếu muốn thư được gởi đến, cần dán thêm tem."
 
 

Những chi tiết không đáng kể

 
Trong chiếc xe cũ có một trái tim ngồi đằng sau tay lái
Tuần hoàn dọc các huyết lộ
Nơi diễn ra các trận đánh và cuộc rút lui hỗn loạn
Trong đó cha tôi bị giết
 
Tôi chạm vú nàng và tự hỏi tại sao nàng không mỉm cười
Đó là những gì tôi chờ đợi suốt đêm trong một căn lều thắp bằng đèn khí đốt
Nàng có hàm răng giống như bàn phím của một chiếc organ không cắm điện
 
Như một người thợ mộc lẽ ra Chúa nên đóng trước cho mình một cỗ quan tài
Có thể đó chỉ là một chi tiết không đáng kể
Nhưng chúng ta sống trong một thế giới thực dụng và các chi tiết không đáng kể thường là những gì tạo lòng tin
 
Làm thế nào để nhảy từ bếp vào chảo rồi nhảy ra mà không bị trượt té
Khuôn mặt tôi là một quả đấm cửa
Nếu bạn xoay tay vào, đằng sau đấy là khoảng không tôi phải chất đầy đồ đạc và biến nó thành một cái nhà kho trước khi trời sập tối
 
Những con chó sói chia nhau xác một con quạ bội thực vung vẫy máu lên bầu trời
Có những giá trị bất dịch và có những lễ nghi không cần thiết được tiến hành vì sự sợ hãi bản năng
 
"A, cuối cùng thì Ngài đã đến," viên thư ký nói, cúi chào Thượng đế của những số phận hẩm hiu, rồi dùng bút mực phóng vào những con cá vàng trong hồ kính
Cái thế giới nhỏ nhoi đó trong phút chốc có màu xanh của biển
Bằng cách đó ông ta trở thành kẻ sáng tạo
 
Tôi xem phim với một chiếc kính thiên văn và tưởng tượng mình là người từ hành tinh khác
Từ lâu đã rời bỏ đồng loại mình
 
Một người đàn ông mập quỳ bên xác một người đàn bà mới chết
Nói hãy mang theo một chút da thịt của anh
Rồi em sẽ cần đến khi chính xác thịt của em bị huỷ hoại
Đó là giấc mơ tôi thường thấy trong giấc ngủ buổi chiều
 
Khi chán chường và có ít tiền tôi sẽ đi du lịch
Đến một đất nước nơi mọi sự đều ngẫu nhiên
Con người sinh ra là để hài lòng với sự chờ đợi
Nơi tôi được sinh ra để chờ đợi chính tôi
 
Cánh cửa đóng lại với âm thanh của một va chạm mơ hồ từ bên kia sông nơi những người gõ thuyền đuổi cá vào lưới.
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021