Việt 8 | Việt 7 | Việt 6 | Việt 5 | Việt 4 | Việt 3 | Việt 2 | Việt 1 |
tạp chí Việt
Việt 2
Cái chết đầu tiên
(gửi theo TTTL chuyến đi về đất)

mở

Dù thế nào
tôi vẫn phải đi
tay miết gió những chặng đường
trưa đuối nắng
đổ xuống
đổ xuống
ngổn ngang tôi
bóng râm hồi ức chưa từng rõ nét
khoảng thời gian không thời gian
mười hai tỉ năm không dấu chấm không cùng dấu hỏi
về sau cuộc chạy
bất ngờ

cánh cửa 1

Tôi sẽ đến
một nơi một ngày nào xa hơn nỗi nhớ
không tìm chi
chỉ trả
tiếng động
về
nơi tận cùng im lặng
mù tăm bọt nước
biển trời
lặng ngắt tiếng khóc cười của gió trên đầu lá tiếng rú gào của sóng giữa lòng biển chẳng còn nghe tiếng máu chảy trầm âm thanh khản đục những đường gân giục giã tiếng sắc nhọn căng đầu dây thần kinh rung động nhịp thở thời gian

cánh cửa 2

Miên man những mầm xanh đâm ngược lớp đất khô cằn giây phút bắt đầu thầm lặng vươn lên hé trời nắng gió một không gian trải rộng màu mây trắng mùa tháng giêng êm không tiếng
Tôi sẽ trả
tiếng cựa mình của mầm xanh về cho đất
tiếng reo vui của lộc non về cho nắng
gửi phấn hoa lại cho gió
mang đi
tự phút khởi đầu

cánh cửa 3

Có đôi mắt
ngó vào khoảng không
mùa lá khép đầm ngấn nước
nắng ửng viền tháng năm
đồng tử ngả màu
xanh mất dấu mơ hồ
bóng ảnh
nến soi
giọt thở khuya trong
có bàn tay vào đêm
níu bóng đời
trôi
khung cửa nghi hoặc một đường mây
trắng
thiếp đi giấc mộng không màu

cánh cửa 4

Này
vòng khói
trở về từ tĩnh yên
cổ sơ bay không vết tích những đêm hè cỏ biếc
người nằm đâu đó
một lần nghe giun dế kêu rên niềm hạnh phúc
bằng cổ họng ai đau rát
từng ngày
nghiến nát cơn đau
môi cong đỏ máu
lồng ngực phập phồng hơi cuối
bay đi
giải lụa mềm
phấn vào trời màu xanh đứt đoạn
màu của không gian những sợi tóc
còn vương trên vai áo
kéo đêm dài thêm dài thêm dài thêm dài thêm nỗi hoang mang

cánh cửa 5

Này
đôi môi khô
mật hoa chìm nắng
thẳm sâu vết nứt đá
một tiếng cuối đường
muốn hỏi
vì sao
từng đêm đứng gọi
tên
ngày mai khản giọng
bằng tiếng hát trầm trong thớ cổ
thảng thốt chiêm bao
Này
đôi chân gót đỏ
quẫy đạp thinh không
lặng lẽ bình minh dẫm nhẹ khoang trời
cánh én liệng vòng
cuộc hành trình vào vô hạn
trạm dừng
quán nhớ
lẽ nào
vết cứa sâu ký ức
còn thấm hoài gia vị
giọt máu
   khô
   trong
Dẫn về đâu con đường hun hút bóng phiêu phiêu những tinh thể máu cạn, khô từng giây phút thần trí nhạt, mờ lượn trong mơ làn hơi nước lắng, chìm, trầm, đọng
Mở toang cánh cửa vào bao la đêm mê mê những luồng hơi thở chạm, trút từng cơn nghẹn, xé kìa khuôn mặt mùa xuân ngước lặng chồi búp hồng xanh xiêu, rũ, nghiêng, xa

khép

Ai
từ đâu đó trở về
đêm tôi khoảnh khắc lấp đầy im lặng
có người bước ra từ cánh cửa nào đêm không cùng vừa chạm mặt
lặng lẽ chiếc bóng
lặng lẽ thềm trăng
xoáy
tia nhìn rách toang võng mạc
(30/5/98)

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021