kịch hình thể | sân khấu đồng hiện | nhận định sân khấu | kịch bản |
sân khấu
Thị-trấn Hồng

 

KỊCH MỘT MÀN, BA CẢNH

 

Màn mở ra để lộ một màu hồng mát mẻ — như thế suốt ba cảnh. Tại một góc fố có một trạm xe Bus, và ngay đó là một cổng xuống xe điện-ngầm. Trên cổng sơn màu xanh có hàng chữ trắng to: PAUL LÀNH, và C – L.

 

I

 

B là một người đàn ông đang đứng đọc báo. Từ sau hậu trường A bước lại, ngơ ngác nhìn quanh.
 

A: Thành-fố jì đây?

B: (Ngừng đọc báo) Hồng! Ông từ đâu tới?

A: Vân-mồng!

B: Tôi ngĩ là Mông-vần.

A: Có lẽ. Ở đây cái jì cũng hồng?

B: Hồng như kiểu Cliff Palace?

A: Và lạ như Jericho.

B: Năm ngìn năm trước?

A: Vâng! Đường jì mà từ nhà nọ qua nhà kia, từ cao xuống thấp, từ thấp lên cao.

 
Hai người nữa bước lại, đứng gần A và B.
 

B: Ông đi vào đó?

A: Lao xao trong đầu!

B: Sạch như một jấc mơ?

A: Zưới này là trạm xe jì?

 
Một bà bước lại, đứng gần B.
 

B: Trạm xe điện Paul-Lành. Zưới này ông có thể đổi từ C sang L

A: Paul-Lành. Có fải là Thánh tử đạo không?

B: Hình như thế! Hình như không! Nhưng mà vẫn phải Paul-Lành.

A: Trạm West 135 Street ở đâu hở ông?

B: Chỗ kia! Ngay trong công-viên có nhiều cây Sycamore kia kìa.

A: À. Cảm ơn ông! (Quay bước)

B: Xuống ngay dưới trạm Paul-Lành... lấy C mà đi.

 

II

 

A nhô lên khỏi cổng xe điện, nhìn B còn đứng cạnh nhiều người.
 

A: Ồ! Sao lại là ông?

B: (Gấp tờ báo lại) Là tôi?

A: Vâng! Ông chỉ cho tôi lấy tàu C đi về trạm West 135.

B: Thế ông định đi đâu?

A: Về Trung-tâm Mộng-lành.

B: Sai rồi! Đây là uptown. Đó là downtown!

A: Nhiều tàu quá! Tôi thấy cả tàu L về đại-lộ D! Tại sao tôi lại đến đây?

B: Đi trở lại! Lấy L downtown.

A: Vậy hả? Cám ơn ông!

 
Vài người nữa bước lại, đứng sau B.

 

III

 

A vọt ra khỏi công xe điện, nhìn thấy B trong đám đông.
 

A: Ủa! Sao lại là ông?

B: (Lật tờ báo từ sau ra trước) Là tôi? Ông đi đâu?

A: Tôi gặp một người ở trạm West 135. Người ấy zẫn tôi quanh co trong thị-trấn Hồng.

B: Thì đây là thị-trấn Hồng

A: Chúng tôi muốn đi bộ tới Thương-xá Mộng-lành.

B: Chỉ còn ba trạm nữa là tới Trung-tâm Mộng-lành.

A: Chúng tôi bước ra, đi bộ cho vui.

B: Thế sao lại trở về đây?

A: Tôi quên cái ví ở nhà

 
Lại thêm nhiều người bước đến. Mặt người nào cũng bơ fờ , miên man, và lạnh lùng
như tượng.
Tiếng chuông xe điện “Bính boong”.
Tiếng người lái tàu: "Xin quí vị lưu í! Trạm tới Mộng-lành!"
 

A: Ủa sao tôi lại ở trên tàu???? Tôi đang ở bến xe bus Paul Lành mà!

 
Tàu chạy. Mọi người lắc lư. A cũng lắc lư. Tiếng bánh xe sắt và đường rầy va chạm, ngiến, rít vào nhau.
 

C: (Một người trong đám đông, vỗ vai A) Ông không mặc quần!

A: (Quay lại nhìn C, rồi hỏi B) Quần tôi đâu?

B: (Bỏ tờ báo xuống, nhìn trần ngao ngán) Bây jờ còn hỏi quần đâu, cha này!

C: Nếu cảnh-sát tới lúc này!

A: Thì tôi lãnh đủ “khúc này” chứ sao?

 
Tiếng người lái tàu: "Mộng-lành!. Trạm tới Paul Lành!"
Hành-khách vội-vã, chen lấn bước ra. Theo sau là một fụ-nữ khoảng ba mươi, tên D.
 

D: (Quay lại nguýt A) Tồng ngồng! Bất lịch-sự!

A: (Ngơ ngác nhìn lên nhìn xuống, hai tay từ từ đưa lên) Tồng ngồng đâu! Chỉ tưởng-tượng thôi!

 
Sân khắu vẫn rực rỡ màu hồng và chỉ có một người là A.

 

MÀN

 

June, 2008.
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021