kịch hình thể | sân khấu đồng hiện | nhận định sân khấu | kịch bản |
sân khấu
Tấu-khúc vào Xuân

 

Zựa theo nguyên-tác Oh Sarah! Darling!

 

KỊCH NGẮN MỘT MÀN MỘT CẢNH

 

NHÂN-VẬT
Sam, Chris và Sơn đều là sinh-viên ban Tiến-sĩ trong lớp tuổi gần ba mươi.
Bồi bàn còn trẻ. Thanh-niên za đen là một khách qua đường.
 
ÂM THANH:
Tiếng guốc cao gót, tiếng móng ngựa, và tiếng cảnh-sát.
 
CẢNH TRÍ:
MADISON AVENUE – E.74TH STREET, NEW YORK. Lễ-ngỉ jữa Khoá Mùa Xuân.
Sam và Chris ngồi trước tiệm Ray’s Pizzeria.

 

TIẾNG GUỐC: (Lên fía bắc) Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch!

SAM: (Ngửng lên nhìn qua đường) Trời đất, đôi chân!

CHRIS: (Nhìn lên) Záng tuyệt vời! Đoán đi, bao nhiêu tuổi?

SAM: Ba mươi!

CHRIS: Băm lăm!

SAM: Fải chi em quay mặt lại fìa mình thì zễ đoán.

CHRIS: Em xanh tà áo vô cùng.

SAM: Em đi như thế điên-khùng lòng anh!

 

TIẾNG GUỐC: (Lên fía bắc) Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch!

CHRIS: Ôi, nhịp nhàng quá!

SAM: Để í, em sắp sửa bước vào ánh nắng.

CHRIS: Rồi! Em lại sắp bước vào bóng râm.

SAM: Hờ! Ánh nắng!

CHRIS: Rồi! Rồi! Rồi! Bóng râm!

SƠN: (Từ đâu bước đến) Hê! Các con!

SAM: Suỵt! Ngồi xuống! Ngồi xuống! Việt Nam jì mà ồn thế!

CHRIS: Trông kìa! Sơn! Tấu-khúc vào xuân.

 

TIẾNG GUỐC: (Lên fía bắc) Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch!

SƠN: Tuyệt! Hừm! Fải nói là Tấu-khúc vào Xuân. Chữ “Xuân” viết-hoa vì âm-thanh kia, záng đi kia là một tấu-khúc.

SAM: Tấu-khúc của tao.

CHRIS: Cứ nhận vơ đi!

SƠN: Nàng bước vào Whitney Museum!

CHRIS: Vào làm chi “nấm mồ” đó em ơi!

SƠN: Ừ! Chỗ đó đâu fải là đời! ... Đây mới là đời! (Cho tay vào túi) Ô bỏ me!

SAM: Chuyện jì?

SƠN: Tao bỏ quên cái ví ở nhà, nên chỉ có ít tiền trong túi!

SAM: Để tao lo hôm nay! Ngày mai đến lượt mày! Ê! (Zơ tay gọi bồi)

BỒI BÀN: (Bước tới, vui vẻ) Xin lỗi. Hôm nay nhiều khách quá!

SAM: (Chỉ Sơn) Ông bạn của chúng tôi.

SƠN: (Nhìn bồi bàn) Xin ông cho một khoanh Pizza, có đủ thứ như hình số 4 trên kia, và một Heineken.

BỒI BÀN: (Gật đầu) Có ngay!

CHRIS: Sơn, sau Spring break chúng tao muốn mỗi ngày, trừ cuối tuần, mày fải cho chúng tao xem những trang mới về luận-án của mày!

SƠN: Xin vâng lời thuyền-trưởng.

SAM: Mày ngĩ jì về tiếng guốc ấy, đôi chân ấy.

SƠN: Tao đang muốn nói với chúng mày về tiếng guốc đó khi tao còn bé ở Việt Nam.

SAM: Fụ-nữ bên ấy cũng đi cao gót?

SƠN: Có. Nhưng không cao lắm. Hầu hết là “me Tây”, rồi “me Mĩ”.

BỒI BÀN: (Đùa) Heineken của “ngài”. “Ngài” có fải là Tầu không?

SƠN: (Gật đầu) Tầu fù. (Quay sang Sam và Chris ).Thấy kiều-nữ kia đi làm tao nhớ đến một đoạn fim mầu, rất đẹp, không đối-thoại, chỉ có tiếng gót giày cao gót, trình chiếu đến năm sáu lần ở Việt Nam.

SAM: Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch!

SƠN: Đúng!

CHRIS: Có thế thôi?

SƠN: Fim của Bộ Thông-tin Hoa-kì chiếu bố-thí ở ngoài công-viên cho mọi người coi ấy mà.

CHRIS: À.

BỒI BÀN: Pizza! Nóng! Nóng!

SƠN: Xin cho thêm ít nấm nữa.

SAM: Trông ngon quá. (Nhìn bồi bàn) Xin cho một cái. I như thế này.

CHRIS: Tôi cũng thế, nhưng cho nhiều cà tím. (Bồi bàn gi chép rồi vui vẻ ra đi)

SƠN: (Vừa ăn vừa nói) Thủa đó tôi bị ám ảnh bởi záng đi lịch-sự, đôi chân đẹp, tiếng gót giầy, fố fường nắng trải như hoa, cây cao lãng mạn. Về kiến-trúc, sau này tôi mới biết đó là sự fa trộn, một tí Beaux Arts, một tí Georgian, một tí Queen Ann, đứng cạnh nhau trong mầu đá nâu i như ở Greenwich Village, và khoảng đường này, hay (Hất đầu sang bên mặt) Park Avenue một tí, hoặc (Hất đầu sang bên trái) Fifth Avenue bên kia. Nhưng tiếng guốc cao... rót mãi vào kí-ức, lúc nào cũng...

SAM: Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch!

SƠN: Đúng!

CHRIS: Hê! Trời ơi! Người đẹp bước ra khỏi Viện Bảo-tàng, về fìa chúng mình! Trời ơi! Đẹp. Chưa tới ba mươi (Nhìn Sam).

SƠN: Ôi chao! Đúng là Sarah em hỡi! Em chán “cõi âm”, nên về “zương-thế”!

SAM: Nào lắng nge ... từ xa ... Đón gót em về. Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch!

 

TIẾNG GUỐC: (Xuống fía nam) Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch!

SAM, SƠN, CHRIS: (Nhip jày nhè nhẹ. Sam xô gế đứng lên, zậm gót jày mạnh hơn.)

CHRIS: (Đẩy vai Sơn). Đứng lên. Theo gót chân kia, và nhip theo Sam. Mau lên không em trở lại thiên-đường!

 

TIẾNG GUỐC: (Xuống fía nam) Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch!

THANH-NIÊN ZA ĐEN: (Từ đám đông bước vào). Để tôi! Để tôi. Hãy lắng nge, gót jày kiều nữ nhịp đôi: “Tích tịch! Tích tịch!” Ngay sau đó, lập tức chúng ta cùng đá gót jày fụ hoạ, kêu: “Tịch! Tịch! Tịch!” Xong chưa. Nào. Lắng nge tôi hô nào thì đá.

TIẾNG GUỐC: (Xuống fía nam) Tích tịch! Tích tịch!

THANH-NIÊN ZA ĐEN: (Hét lên) Nào!

SAM, SƠN, CHRIS: Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tich! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch!

THANH-NIÊN ZA ĐEN: (Hét lên) Thôi! (Hạ jọng) Nào, để người đẹp đi một khúc.

TIẾNG GUỐC: Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch!

THANH-NIÊN ZA ĐEN: (Hét lên) Nào!

SAM, SƠN, CHRIS: Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch!

RẤT NHIỀU NGƯỜI CÙNG THAM ZỰ VỚI SAM, SƠN và CHRIS:

Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tich! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch!

THANH-NIÊN ZA ĐEN: (Hét to) Ngừng! (Hạ jọng) Hãy lắng tai nge.

 

TIẾNG GUỐC: (Xuống fía nam) Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch!

TIẾNG CẢNH-SÁT: Xin vui lòng lên hè. Đừng cản trở jao-thông.

CHRIS: Mẹ. Đang vui thì cảnh-sát đi ngựa đến.

SƠN: Xếp ơi! Cái jì đang “tích tích” bên đường kia?

TIẾNG CẢNH-SÁT: Cái jì?

SƠN: Thượng-đế ơi! (Hét lên) Sarah!

 

TIẾNG GUỐC: (Xuống fía nam) Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch!

THANH-NIÊN ZA ĐEN: (Hét to) Nào!

RẤT NHIỀU NGƯỜI CÙNG THAM ZỰ VỚI SAM, SƠN và CHRIS:

Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch!

TIẾNG MÓNG NGỰA: Lọc cọc! Lọc cọc! Lọc cọc! Lọc cọc! Lọc cọc! Lọc cọc!

SƠN: Sarah! Ngựa cũng theo em!

THANH-NIÊN ZA ĐEN: (Hét to) Thôi! (Hạ jọng) Lắng nge!

TIẾNG GUỐC: (Xuống fía nam) Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tích tịch!

SƠN: (Hét to) Nào!

RẤT NHIỀU NGƯỜI CÙNG THAM ZỰ VỚI SAM, SƠN và CHRIS:

Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch! Tích tịch! Tích tịch! Tịch! Tịch! Tịch!

TẤT CẢ MỌI NGƯƠI: (Ngừng như tượng, tung tay lên, rồi cùng hét to) SARAH!

 

MÀN

 

November 2008

 

 

---------------
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021