thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Chuyến tàu đêm
 
Tặng Hoàng Ngọc-Tuấn (Australia)
 
Đêm. Những đêm chưa điểm danh. Đường tàu vào sâu bức tường vô hình. Những cụm bóng tối trắng. Còi hụ.
 
Còi hụ liên hồi. Tấm mạng của đêm chưa gỡ, lưu giữ gương mặt bi kịch của dịch chuyển của nơi chốn của kẻ đồng hành không ai khác là hắn.
 
Cánh đồng tru gió âm vọng quay tròn.
 
Những đồi núi những dốc đèo những cánh rừng sinh sôi tận lực một loài cây cỏ sẫm và đen.
 
Em hiển hiện.
 
Em hiển hiện để một hồi mơ mộng. Chiếc đèn bão ga xép Đa Thọ là ảo tượng. (Ảo) ảnh tượng chiếc đèn bão ấy nhỏ tim, là điểm hút của vô cùng. Ôi em hiển hiện, ôi em dịu dàng đêm, ôi em là bản chất của bóng tối nuôi nấng cơn nhức nhối.
 
Con tàu xuôi về phía thanh bình. Tàu xuôi xuống phía nam.
 
Langston Hughes đen.
 
Có ai biết ngoài hắn, va chạm nhẫn tâm sắt thép, gõ đập liên hồi dưới tận cùng khuya khoắt của tim của hành trình.
 
Và có thể và em.
 
Hắn vẽ tình yêu ấy, vẽ gương mặt dịu dàng. Cybèle trên cửa kính phủ lớp sương mù Ville d’Avray. Đà Lạt. Đêm. Con tàu lao mình, con thú săn cõi bí mật, con sâu trườn bỏ lại đường ray loang ướt. Requiem pour Thanh Tâm Tuyền.
 
Đừng khóc. Hãy nhập vào bi kịch chuyến tàu đêm. Bi kịch là tấm màn sân khấu sắp hết xen cuối cùng cho sớm mai tới khép.
 
Hắn cùng tình yêu mơ mộng. Dù sao trong bầu trời còn những vì sao, còn đôi mắt em xao xuyến, còn lồng ngực mái nhà thường trú của tim, còn rạng đông tan giấc u hoài.
 
Con tàu dừng. Hắn xuống sân ga, ngó kẻ đồng hành lạ mặt. Sẽ trong quán cũ. Tay vẽ bâng quơ trên cửa kính tưởng tượng, Cybèle. Si belle. Em mãi đẹp như thế, mãi dịu dàng âu yếm không tên. Hắn đi trên phố cũ. Đà Lạt. Đêm. Hiu hắt ánh đèn vừa vụt tắt.
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021