thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Du ca mùa đông
 
Tôi ngủ sớm mùa Đông
chỉ em ngoài kia thức canh tình yêu sắp hạt
kiên nhẫn và tín thành
hơn cả gió mùa trong kiên trì mưu toan chia cắt
chúng mình – dẫu vạn nỗi xa.
 
Chỉ có em.
 
Tôi chiến binh bụi bặm từ chiến trường khác
bội thu từ chiến trường khác
(nơi không em)
xoa tay đi vào giấc tiện nghi
tôi bay tầng trời hoan lạc
trong bình yên hư danh bao bọc
tôi vô ưu bay.
 
Chỉ em
thức canh từng cựa mình của linh giác
nhẩm đếm từng cơn gió mùa trườn qua phố đường rét mướt
lắng từng nhịp bất trắc con tim
độc thoại một tình yêu đâm chồi ở cuối gẫy gập chông chênh.
 
Em
giọng khản đặc run run
gọi qua khoảng trống căm căm không âm vọng
vào mùa xa lạ, đồi xa lạ, vũng kí ức xa lạ
dội miền ngụ cư thanh thản tôi.
 
Trong tiện nghi tôi
tiếng gọi mơ hồ quen thân từ miền em lẻn căn phòng tôi như cơn giông lạc bầy gầy rạc
lướt qua bàn ghế, nhìn buồn trang viết dở, khẽ chạm thành mi tôi đóng chặt.
 
Thành mi tôi cứ đóng chặt
em bất lực và bật khóc.
 
Chợt tiếng gọi em bừng lớn như bão dậy triệu cánh tay tự tin
tràn tới lay cửa giấc ngủ tôi miên man hơi thở hãnh tiến đều đều
lay động dòng máu tôi đông lạnh khối u đòi mãn tính
gõ mạnh thành trán, đập chát chúa buồng phổi, vòm họng tôi sắp kì xơ cứng
đâm buốt bàn chân tôi đang giấc mơ bại liệt của lối mòn.
 
Trên đám mây màu bơ loãng tôi ngủ quên
(tôi không biết mình đang ngủ quên)
tiếng gọi em bạo động xô tôi bật khỏi khuôn viên ngôi nhà mái cổng cao trắng buốt
đẩy tôi rơi ngoài con đường đêm.
 
Bỗng thức
vực thẳm tôi mở phơi mặc tiếng gọi em thao túng
mặc tiếng gọi lôi tôi lên chóp núi mọc từ giấc mơ
vần vụ trong giông bão tình yêu em
sẵn sàng ném quăng vào cánh đồng mùa gieo mới.
 
Và tôi yêu em
tôi nhìn em thẳm sâu đôi mắt tháp đêm
tôi hôn em đắm say triền môi biển sóng
tôi ôm ghì em đê mê vòng tay cát nóng
hát vang bài du ca mùa Đông:
 
              Qua trụi lá chiều đông, luyện nhựa cho sớm xuân
              trăm đau nhỏ nhặt ni [*] không làm nên tâm hồn lớn
              nghìn suy nghĩ thấp bé ni trì níu tư tưởng bay cao
              mớ mơ ước vụn vặt ni xói mòn mênh mang hoài vọng
              bao thương ghét lắt nhắt ni giết chết tình yêu bao la.
              qua bao mùa chia xa, ta một mùa điên đảo.
 
Làm loài garuda [**] cao ngạo
tôi bay theo tiếng gọi tìm đến hồ nước trong vắt miền cao em.
 
Chối từ vũng lầy nhâm nhi vị ngọt lời ngợi ca như kẻ nhàn vi nhấm nháp ly rượu chiều
chối từ ao đầm trang bản thảo dày lên dưới tay nâng niu ảo tưởng tôi vĩ đại
rụng rơi cảm giác đếm đầu sách ra lò in hệt doanh nhân đếm ngân phiếu
rụng vỡ thiên đường mù thủng đáy lạnh băng
rụng vỡ tôi - lưng - chừng - dốc - toan - vĩnh - viễn - an - cư!
 
Sẽ không chỉ em thức canh tình yêu chúng mình vào vụ
cùng em
tôi vẫn trên đường.
 
 
_________________________

[*]ni: tiếng đệm trong thơ Chăm.

[**]garuda: chim đại bàng trong thần thoại.


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021