thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
lộng lẫy con cặc Việt Nam
 
anh ngồi chờ đôi mắt chảy dòng lệ tinh trùng
gió nào chán chê đường Nguyễn Du – Đồng Khởi đang nằm mở háng dài suốt chiều sâu Công Xã Pari vô vọng đứng lên ngồi xuống
Sài Gòn sắc vàng hố thẳm lật ngửa mùa khô đàn bà đứng lên ngồi xuống làm tình với tiếng chửi thề
đẻ non tiếng chửi thề
đứa con sẽ đi giết thuê cái đầu bong bóng mang giấc mơ trao cho chính nó
tên giết thuê, anh và em có chung một chiếc giường, một bến cảng và gió đang giật đứt những gút thắt thuỷ chung của dây của mạch nước hát tiếng trẻ con trong veo
của tất cả sức mạnh mất dạy không có lối thoát đang gào trong tim: làm tình đó là cái la bàn tiếng rên và tiếng chửi thề, đôi bạn đầu xanh ấy đã đi bộ về phía thung lũng đường Nguyễn Huệ
giết người vào một ngày trong và lạnh sẽ thấy máu đẹp như màu hoa của nỗi buồn bình minh trái chín từ chối chuyển sang màu đỏ
chúng tin anh già thật sao
chúng từ chối giết anh sao
quậy một muỗng đường nữa liệu chúng có tin như con ruồi, cặp chân người mẫu, gọng kính trắng doanh nhân đã tin cái đồi cà-phê highlands trong và lạnh một vùng giải thoát
 
Sài Gòn sắc vàng hố thẳm khép đôi mắt trà chanh chưa quậy
hắt nguyên ly vào mắt vài con cừu trụi lông ngồi trên đồi cà-phê highlands
đôi bạn đầu xanh ấy trở lại, giả danh người tìm hoa hồng, tay Việt kiều mát rượi, gã nhà quốc tế thơ ngón trỏ chỉ & điểm
và anh, em ngồi trơ trơ trên giường
ngồi chực như người chờ một chút lạnh thơm kéo dài cái biết chắc đứt đoạn lúc trượt chạy bằng vết chai đít khỉ
hãy nói yêu màu đỏ đi em và lập lại: người yêu tôi màu đỏ, người yêu dấu hỡi! sáng lạnh và em, sao nhẹ nhàng đến vậy!
hãy tiếp tục nói yêu màu đỏ đi em, nói nhanh đi em và
anh mời những con bọ nhỏ, chúng nhảy múa trên mi mắt huyễn hoặc chính chúng ta rằng không tin có ngày chủ nghĩa cộng sản không còn trên thế giới, cái màu đỏ bầm không bao giờ tan
và tất cả sự giả dối trở nên hãnh tiến nằm căng ngang suốt tầm sự sống
 
trên cái giường bây giờ!
những cẳng chân khẳng khiu của cặp ngựa mù tìm hướng ra biển và vầng trăng đó, mặt trời tự do đó tròn vành vạnh bên bờ trong trẻo
liệu có cần phải biết số phận con cu cườm không kịp phóng chạy bằng Honda chịu chết đơn độc bên cái giường bị màu đỏ cắt cổ
 
con cặc đáng thương Việt Nam dính trong suốt trên đồi cà-phê Highlands như một món hàng lưu niệm made in China
nó qua những khoảng trống thuần hoá đỏ không một trông chờ và xuống đồi với bầy cừu dấn thân bằng những sớ thịt vô cảm bồng bềnh –bồng bềnh
con cặc tội nghiệp Việt Nam lại chỉ lo chuyện rửa bằng nước, lau bằng giấy hay là tự làm sạch bằng khoảng trống trong và lạnh để không lạc mất mùi cho mùa hoa sau
lộng lẫy con cặc Việt Nam đáng-chết-đã-chết nhưng vẫn tin chưa chết
 
Tháng 12/2005
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021