thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Đứng, ngủ mê
(gửi Nguyễn Quang Thiều)
 
Sẽ thôi không về những cánh bướm năm xưa rơi xuống khu vườn ngũ sắc
những nếp nhăn trên trán một thời cũng đã phẳng lại
một ngọn gió độc
mùa xuân rộng dưới đường bay
không còn giọt máu
 
Đêm đang khô
những câu kinh đuổi bắt ánh sáng phương đông những chiêm bao tán loạn ảo giác
huyền sử vô tổ quốc mảnh da quy đầu vùi sâu vào đất
hâm nóng những thây ma đói dưới chân núi
 
Bóng ngã quỵ
lớn dậy cùng nỗi ám ảnh về một ban mai
về một bình mình trên bầy cỏ cây nheo nhóc phía trước
về nơi đã sinh ra và huỷ diệt tất cả chiêm bao còn lại
mọi khát vọng mọi toan tính đã được thay máu
giá chẳng còn bất cứ thứ ánh sáng nào trên thế gian
và bầy ruồi sẽ mãi canh giữ sự im lặng trong góc tối
 
Làm sao tôi có thể tháo gỡ những cánh tay của đêm
từ rễ của cái cây tật nguyền và sự trống rỗng trong thể xác
trinh tiết bị dẫm nát một chiều đàn bò khát nước chạy về phía trước
húc đổ mọi hy vọng
(dòng sông       ở một nơi khác)
 
Thời gian bây giờ đã muộn cho mọi hành động
mọi cố gắng cũng rơi xuống đáy giếng
sẽ chẳng có đủ một ngày để được ngồi xuống
 
Ngày ấy tôi đã đứng, ngủ mê giữa mọi thứ rác rưởi.
 
(19/10/2003)

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021