|
Táo
|
|
trong tập thơ eL. —
THƠ TỪ TỪ ĐIỂN (nxb CỬA, Sài Gòn, 2008),
tập thơ gồm 26 bài, có cấu trúc như từ điển, từ vần A đến Y.
Online mới biết thiên hạ không chỉ mình mình
Táo đen táo vàng táo dẹt táo tròn táo tàu táo hột táo lớn táo bé táo mẹ táo con táo già táo non táo quân táo thần
Âm thầm
Táo ráo
Bắt đầu thời kì “apple”
Những con cóc thai nghén nặng nề lê đi cùng ?ý tưởng sáng thế siêu hạng trong cổ tử
Hạm thực dinh dưỡng
Hãm cực tinh dưỡng
Trương phồng khổ hạnh rát khô
Kỷ “apple”
Cả nửa thế giới manh nha mộng “páo chù”
Mỗi lúc lên bồn là một lần hạ quyết tâm to rèn luyện nâng cao tinh thần? ý chí
Bài tập bắt đầu
Tập rặn thật thật thành tâm và toàn ?ý
Tập tự xẻ toạc xé đôi mình
Tập giải thoát dự phóng
Tuy nhiên vẫn còn có bài thuốc “apple” dành cho những kẻ không gan (không thể làm giàu), không ngoan (chấp nhận thương đau để làm nên lịch sử)
Có thể cầu viện đến đu đủ, chanh dây, khoai lang, chuối tiêu, cam tươi mật ong, yaour, bột sắn dây, cháo mè đen sống
Dầu nhớt các loại bôi trơn bơm thẳng vào hậu kì (cùng xà bông nước và găng tay hỗ trợ nếu cần)
L?ý thuyết là đừng vì thế mà sợ ăn nhiều
Cứ rau củ, trái cây, uống nước thật lực + thể dục thường xuyên chắc chắn ra được, ra đều, ra sướng như điên
Tha hồ thoả mãn
Ôm giấc mộng ngày một phồng to đợi đến khi mộng nở thật ra trò
Những con cóc anh hùng cùng tắc lưỡi ngân vang bài kiên cường bất khuất:
“Táo gì cũng chơi xem táo nào táo nhất”.
SG 09/2006
Đã đăng:
Những con rắn liên tục tự xé toạc da đầu thai lại vào mình / Không cam phận chết chật ống áo quan đuỗn dài / Tháng ngày từ trần như nhau từng xâu xúc xích... | Lẩy bẩy đẩy / Ai lại làm thế nhẩy / Núi vắng cây đầy // Dù cho hôm nay / Gió mùa căng hây hẩy / Cỏ mùa lên non dậy...
Khi hắn đến thì Eva đã không còn nữa gã đàn ông ra mở cửa lừ đừ nhìn và xổ cả đầy khét một đêm vào mặt hắn hỏi có bị khùng không hắn quay lại công viên đi thêm 18 vòng và quyết định ăn lần lượt từng bông cúc dại trên tay cho đến hết...
... Nước dập dồn / Cửa to cửa to / Đè bẹp bao giấc mơ mặc cảm tò vò cửa mình cửa nhỏ / Nhưng cửa to thì có gì hay ho / Khi lưỡi sóng chỉ lấp liếm lượn quanh chẳng dám động thập thò...
Mụ lê lết qua những ngày gieo gió / Áo rách váy rách / Mỏi chẳng buồn kéo lại / Hái chẳng đủ cong để kịp gặt bão / Nhưng hạt gai hạt cỏ dại hạt giả nhại hạt mị ái hạt rỗng rột hạt thui chột hạt tai ương / Nhiều lần mụ tự hỏi mình đã lén rải...
Đêm thọc vào / Chiếc lưỡi đầy cát / Cày xới những đường điên rồ // Bầu trời sáng sủa đã sập xuống / Lấp lánh ngàn mảnh ánh sáng không kịp tẩu thoát / Vụn âm còn lại của tiếng nói...
Mũm mĩm môi mọng má mềm / Mắt mây mê mị / Mọi lúc mọi nơi đều mơn mởn mỡ màng xuân / Gắt kinh dị...
Hớ hớ… hôm qua tao thấy mày gồng / Mắt mày long môi mày cong lưỡi mày ngọng mặt mày nọng / Đương nhiên không phải lần đầu tiên...
... Tôi nói mãi không ngừng với người đàn ông tôi chưa từng gặp về những điều chưa bao giờ biết phải nói với ai / Những mê sảng mãi mãi tấy lên từ nhiều mê sảng khác...
Ích (thơ) - eL. Cứ ngầm hiểu với nhau rằng một buổi chiều chết tiệt nào đó / Mưa không thèm đến gió không thèm đến chỉ bựa đặc bóng xám / Con mụ mụn và mắm túng bấn nguy cơ đầy hơi bình yên rất có nhu cầu xả xì năng lượng...
Tôi kéo kén tự niêm tôi trong mịt mùng huyệt trắng / Lủi thủi rút mình sợi da diết khát khao đau đáu chờ hoài dài ngút ngàn đơn lặng / Tơ óng lòng vây rịt miệng vết thương thầm...
... Hắn để lại một ít nước* rồi ra đi / Từ đó và mãi mãi về sau không bao giờ còn ai nhìn thấy hắn nữa...
Đừng tấn công tôi bằng mùi / (Tôi nói lần thứ nhất còn chút cả nể cho nên chưa được mấy hùng hồn) / Con tôm sú manager vẫn tiếp tục lập bập bơi quanh ra vẻ đăm chiêu trong một ngày bốc mùi bận rộn ...
Là bờ môi quá rướn mình chờ / chỉ gió thốc rát khô / nụ chờ mù biệt. // Là đáy mắt lòng hồ cạn róc / Mùa mưa trôi qua lửng lơ những bóng mây mù...
... Chúng ta đàn bà những bông hoa bất hạnh không bao giờ tìm được con ong xứng đáng với giọt mật của mình...
Tôi tập cách tự rút âm thầm khỏi vùng sưng tấy những xi-lanh máu chết trắng ung tanh tưởi / Tập kill cut delete cancel những document nhiễm độc...
Đậu hờ đầu tơ phiến cánh / Mang giấc mơ của mật lời nhắn của hương và cơ hội hoá thân của nhuỵ / Bị phủ dụ bởi chiếc lưỡi gió mơn trớn / Căng nỏ chờ khắc gieo hoa...
BB bảo đừng thèm nghĩ đến nó nữa / Hãy đặt cái đầu thiên nga xinh xẻo nuột nà kia lên lụa óng / Chớ phí sức đợi chờ kỳ vọng vào đám người dị chủng / Vén váy lên cao thêm chút nữa...
-> tôi đã cắn vỡ một cái gì đó đêm qua trong cuộc ái ân / ở chỗ bắt đầu khúc dạo đẹp nhất...
Chẳng biết thành phố đã thối úng tự bao giờ / Ban mai duỗi cẳng nằm đơ trên những lòng đường rỗng nắng / Rầm rĩ âm a bài đắc thắng bầy sâu đục thân đang âm thầm khoét vào tận cùng tuỷ não...
|