thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Về cuộc sống
Bản dịch của Đinh Linh
 

                  I

 
Cuộc sống không phải chuyện đùa:
        bạn phải sống thật nghiêm túc
               như con sóc, chẳng hạn—
        tôi muốn nói sống mà không nhìn quá hay trên cuộc sống,
               tôi muốn nói cuộc sống phải là sự nghiệp duy nhất của bạn.
Cuộc sống không phải chuyện đùa:
        bạn phải coi trọng nó,
        đến nỗi, thí dụ,
        với hai tay bị cột sau lưng,
                       đứng sát tường,
        hay trong phòng thí nghiệm
               khoác áo trắng và đeo kiếng an toàn,
               bạn có thể chết cho người khác—
               kể cả những người bạn chưa từng thấy mặt,
               tuy bạn biết cuộc sống
               là cái đích thật và đẹp nhất.
        tôi muốn nói, bạn phải coi trọng cuộc sống đến nỗi,
               thí dụ, 70 tuổi, bạn sẽ trồng những cây ô-liu,
               không phải cho đàn con bạn, mà vì
               tuy bạn sợ chết bạn không tin cái chết,
               tại vì, tôi muốn nói, cuộc sống nặng ký hơn.
 
 

                  II

 
Hãy tưởng tượng ta đang bệnh nặng, cần mổ—
có nghĩa là ta có thể không ngồi dậy
                       từ bàn mổ trắng.
Tuy không thể không buồn
                       vì phải rời hơi sớm,
ta sẽ cười khi nghe những chuyện hài hước,
ta sẽ nhìn ra cửa sổ để xem có mưa hay không,
sẽ nôn nóng chờ
                       bản tin mới nhất...
Hãy tưởng tượng ta đang ở tiền tuyến—
               chiến đấu cho chính nghĩa, chẳng hạn.
Tại đó, ngay trận đầu tiên, ngày đầu tiên,
               ta có thể ngã ụp xuống, chết.
Ta hiểu điều này với một tức giận khác thường,
        nhưng ta vẫn lo cho đến chết
        kết quả của cuộc chiến có thể kéo dài nhiều năm.
Hãy tưởng tượng ta đang ở tù
và gần 50,
và còn 18 năm nữa, chẳng hạn,
                       trước khi cửa sắt mở.
Ta sẽ vẫn sống ở phía ngoài,
với thiên hạ và thú, tranh đấu và gió—
                       tôi muốn nói ở phía ngoài những bức tường.
Tôi muốn nói, dù sao hay ở bất cứ đâu,
        ta phải sống như ta sẽ không bao giờ chết.
 
 

                  III

 
Trái đất này sẽ nguội,
một ngôi sao giữa nhiều ngôi sao
             và một trong những ngôi nhỏ nhất,
một hạt bụi lấp lánh trên nền nhung xanh—
             tôi muốn nói, trái đất tuyệt vời của chúng ta.
Trái đất này sẽ nguội trong tương lai,
không như một khối đá lạnh
hay thậm chí một cụm mây chết
mà như một quả óc chó rỗng lăn lóc
             trong một vũ trụ đen như dầu hắc ín...
Bạn phải thương tiếc điều này ngay bây giờ
—bạn phải cảm thấy xót ngay bây giờ—
bởi vì thế gian phải được yêu mến như thế
                       trước khi bạn có thể nói “tôi đã sống”...
 
                                                                --tháng 2, 1948
 
------------------------------
Đinh Linh dịch từ bản Anh ngữ của Randy Blasing và Mutlu Konuk: "On Living",
trong Nazim Hikmet, Poems of Nazim Hikmet (New York: Persea Books, 1994).
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021