thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Của nợ | Bóng | Cắn
 
 

Của nợ

 
Tôi gọi cái của nợ ấy là tôi
Đêm dài tôi mài tôi trong những băn khoăn không lời giải đáp
Máy tính nhập nhằng những làn sóng điện tử
Âm thanh rè rè tôi biết cánh quạt nào đó đang quay
Tôi cứ gọi cái của nợ ấy là tôi
Bởi vì tôi, chính tôi thấy nợ mình
Vướng vất
Tôi muốn dứt mình khỏi đêm
Tôi muốn dứt mình khỏi tôi
Tôi muốn dứt mình khỏi những suy nghĩ triền miên
Bao đêm tôi không ngủ
Bao đêm tôi thức dài với những làn sóng âm
Cồn cào
Nhộn nhạo
Tôi cười,
Với mình tôi
Tôi mỉa mai mình khi không ai người mai mỉa khác
Tôi cười thật thà, tôi cười mình dối trá
Tôi nợ tôi
Tôi nợ một khoảng khắc trong lành
Tôi nợ tôi
Tôi chỉ nợ tôi
 
 
 

Bóng

 
Những toà nhà vút cao
Tôi bấu bóng mình vào
Tôi đạp lên những nóc cao lằn in trong nền trời thẳm
Tôi thấy mình cao
Tôi đạp được toà nhà
Nhưng cái bóng của mình
Cái bóng của những loài vi sinh
Tôi không thể nào đạp nổi
Bóng
Và tôi...
 
 
 

Cắn

 
Tôi mài răng cắn mặt trời
Mặt trời ứa máu đỏ tươi
Chiều buông tôi thấy mình cười man dại
Hình như có ai đó đang đi lại gần tôi
Nửa gần nửa xa,
Hình như là anh đấy
Tôi gần như muốn bỏ chạy
Anh sẽ bàng hoàng khi thấy tôi trong cơn say
Tôi khát máu mặt trời
Bỏ rơi đời
Chúng tôi từng cắn lấy nhau
Nhưng máu thì chẳng đủ ấm cho tâm hồn trống
Tôi không thể nào bằng lòng cho những gì mình có
Nên giấu anh,tôi đến với mặt trời
Mặt trời không khát máu tôi
Mà chỉ có tôi khát máu mặt trời
Liếm láp
Tôi quên tôi
Tôi quên anh
Tôi bỏ quên đời
Và tôi bỏ chạy,
Khi giật mình anh tiến lại bên tôi
Trong ngập ngừng phút giây
Tôi lén anh tiến đến với mặt trời.
 
12/2008
Hà Thành
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021