thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Vì sao các anh run sợ
 
Khi các anh đang run lên vì sợ hãi
thì tiếng sóng biển vẫn gầm lên ở Đông Hải trùng trùng
những rặng san hô vẫn cười đùa dưới đáy đại dương
bên cạnh Hoàng Sa và Trường Sa,
nơi ấy những cánh hoa,
cũng không chịu nở trong bàn tay giặc,
thì cớ sao dưới ánh mặt trời, các anh bắt người ta không được hát
những lời ca ngợi quê hương,
không dám nắm tay nhau hiên ngang đi giữa phố phường,
chỉ thẳng nắm tay vào mũi giặc
như dân tộc Myanmar
vừa mới được hồi sinh.
 
Khi các anh đang sợ hãi
tay cầm lá phiếu vẫn run
không biết chọn ai để thoát ra khỏi nanh vuốt của lũ xâm lăng
thì những cánh hoa mùa xuân
trên Trường Sơn,
trên đỉnh Fan-xi-pan
vẫn hiên ngang nở màu tổ quốc
cười vào mũi giặc
ngông cuồng
 
Khi các anh tay cầm lá phiếu mà tay vẫn run
thì tôi còn nghe bên tai, trong tiếng gió mùa xuân, lời hô “sát thát”
của quân ta,
hàng ngàn năm trước,
ở Vạn Kiếp, Chương Dương
 
Khi tay anh run run, cầm lẵng hoa quỳ mọp bên tượng đài Mao Trạch Đông,
thì trên biển quê hương, bao ngư dân ta từng ngày bị giết,
tàu giặc nhẫn tâm xé nát biển trời
 
Khi cánh tay anh run run,
tim anh rộn rã
ôm hôn kẻ cướp ngưu đầu
thì chiếc lá bàng vuông trên đảo Trường Sa bật khóc
vì nỗi đau mất nước
vì anh mới vừa rước giặc về đảo Gạc-ma.
 
Sao thế hỡi anh,
có phải chăng anh đã quen cúi đầu khiếp nhược,
cổ anh cong, lưng anh mỏi, gối đã chai mòn
thuộc lòng từng tiếng tung hô...
“anh Cả”, “anh Hai” là trời cao, ... là vĩ đại...
sự sùng bái kia đã ăn sâu vào từng giọt máu, tế bào?
 
Anh có còn nghĩ gì đến tổ quốc nữa đâu,
mà chỉ có nghĩ đến ngôi cao lộc cả,
mặc cho dân tộc đau thương, rẽ chia, phân hóa,
và anh chỉ còn nghĩ đến những đường phố sẽ mang tên anh,
dù những con đường ấy đang chạy giữa đêm đen của vong nhục
 
Sao thế hỡi anh,
anh tự xưng là nhà lý luận của nhân dân,
đêm đêm anh còn chong đèn nghiên cứu Lénin, Karl Marx,
những thứ mà nhân loại đã cho là rác
bị Gorbachov chôn vào nấm mồ của lịch sử nước Nga.
 
Sao thế hả anh,
sao các anh lại phải chuẩn bị nhà tù, xe tăng, đại bác,
để chống ai?
để chống lại nhân dân, chống lại tổ quốc
chống lại những sĩ phu yêu nước,
để bảo vệ một lũ vong nô thối nát ươn hèn?
 
Không,
anh đừng run nữa,
hãy quay đầu lại với Trường Sơn, với biển Đông, với Cửu Long, với Bạch Đằng,
khi còn chưa quá muộn
Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống đang gào khóc ở Nam Quan
cũng không thể trở về
nhục bán nước và mất nước thiên thu không rửa sạch đâu anh
 
15/01/2016
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021