thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Ngày mai, hỡi con ta
(Diễm Châu dịch)
 
Ngày mai, hỡi con ta, mọi sự sẽ khác
Nỗi âu lo thống khổ sẽ ra đi, qua cánh cửa trong cùng,
mà bàn tay những con người mới
sẽ vĩnh viễn khép lại.
 
Trên mảnh đất của mình, người nông dân sẽ cất tiếng cười
trên mảnh đất của mình, tuy nhỏ bé nhưng thật sự của mình
trên mảnh đất của mình, nở hoa nhờ những nụ hôn
vui tươi với công việc nhọc nhằn,
người nông dân sẽ cất tiếng cười.
 
Không ai còn bắt phải làm điếm những người con gái của dân thợ và dân cày;
công việc của họ
- lương thiện -
sẽ có thể đem lại cơm ăn áo mặc.
 
Chấm dứt những giọt nước mắt trong những gia đình vô sản.
 
Con sẽ cười, hạnh phúc, tiếng cười mà
những con lộ tráng nhựa, nước của những dòng sông, những con đường làng...
nâng dậy.
 
Ngày mai, hỡi con ta, mọi sự sẽ khác;
không còn roi vọt, không còn ngục tù, không còn đạn dược
để bóp nghẹt những ý tưởng.
Con sẽ bước trên những con đường của mọi thành phố,
tay trong tay, với các con con,
điều mà hôm nay cha không thể làm được với con.
 
Nhà tù sẽ không giam nhốt những năm trai trẻ của con
như đang giam nhốt những năm trai trẻ của ta;
con sẽ không phải chết trong lưu đày,
đôi mắt xa xôi,
chìm ngập nỗi sầu xứ,
như đã chết cha ta.
Ngày mai, hỡi con ta, mọi sự sẽ khác.
 
(Mañana hijo mio, 1960)
 
--------------------------------
Ghi chú của dịch giả:
EDWIN CASTRO (?-1960): nhà thơ trẻ, người Nicaragua, bị ám hại trong nhà tù của Không quân ngày 18.5.1960, sau khi đã chịu 4 năm giam cầm và tra tấn.
 
Bài dịch dựa theo bản Pháp văn trong tuyển tập Le sang de la liberté, nhà xuất bản Cerf, 1979.

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021