thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
THƠ TRÊN CAO NGUYÊN
 

Xe lên Đơn Dương

 
Tôi băng tới miền bi thảm cùng cực
Khuôn mặt ai vinh hiển như nàng
Mưa đầu mùa những giọt vào thấu ruột
Xe lên Đơn Dương than thở nhọc nhằn
 
Nàng ngó sang tôi nỗi kiêu hãnh cùng khắp
Hình như ông tôi đã gặp đôi lần
Tôi quơ tay ngụ ý sao gặp được
Thấy người nàng thu thấy mắt nàng im
 
Tôi dịch chỗ xa hơn một chút
Mưa gõ liên hồi khuôn cửa lạnh tanh
Người tài xế đưa tôi mồi điếu thuốc
Khói cay sè bay chạy loanh quanh
 
Đèo dốc nối tiếng xe mỏi mệt
Mỗi người một hốc tối riêng
Xe dừng lại nơi nào không biết
Hành khách xuống hết rồi. Đã tới Đơn Dương.
 
 
 

Đêm Đà Lạt có thể

 
Bên dòng suối lặng chiều an nghỉ
Nàng là ai thả tóc ngắn dài
Trời sẫm có vườn cây chứng kiến
Nàng ngồi hờ hững lãng quên ngày
Đèn thắp xuôi theo tường đá xếp
Ngôi nhà mơ ngủ dưới chân đồi
Tôi đến giữa rực rỡ phố xá
Tôi đến giữa thắm đỏ hoa tươi
Tôi đến cùng đằm đằm da thịt
Nàng là ai vinh hiển đời người
Những gì rộn rạo đồi sao hiện
Rừng thông gió nổi dậy tơi bời
Đêm trở mình vô cùng rã mệt
Từng vì sao rụng dưới chân soi
Đêm dấu mặt trong cây thiếp ngủ
Nàng loãng tan trong ánh sáng trời
Tỉnh thức tôi nghe sương rớt nặng
Trên lối kia hạnh phúc vừa rời.
 
 
 
 
---------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021