thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Ngọn lửa mòn đi qua khoảng trống
 
Đôi mắt thức suốt trong đêm mưa dầm
Mỗi hạt mưa sáng như ngọn nến
mỗi hạt mưa là một gương mặt
Không người nào thức suốt đêm mưa mà
không dự buổi trò chuyện của ký ức, những câu chuyện cũ rích
khua lên thứ âm thanh của bầy đàn.
Sẽ không chịu đựng được nếu không đập tay lên trán
 
Mưa đêm cứ đi qua khoảng không đã đi qua
Đi qua cơn gió đang dập vào tấm pa-nô ca ngợi đảng cộng sản
màu đỏ và vàng nhoè nhoẹt một thứ bụi kim loại rỉ.
chỉ riêng một tấm pa-nô này cũng là vực thẳm
 
Không thể ngăn mưa không đi qua
như khi mưa đi qua những khoảng không chiều hôm giá lạnh của mưa
khoảng không của người bị tước sạch.
 
Qua một bức tường bị bóng dây điện cắt đứt
Trong cái nhìn của mỗi hạt mưa nhỏ đang rơi
khoảng không như một thân thể.
Đó không phải là đôi tình nhân
không phải là người đàn bà bán xôi đêm, không phải là chàng trai hành nghề đấm bóp,
không là gã trí thức say, một cô gái không chài được mối
Thân thể của khoảng không mất đầu đi trong mưa
Đi trong một nỗi tuyệt vọng dễ hiểu
Chủ nghĩa cộng sản với ý thức Việt Nam là điều tuyệt vọng dễ hiểu.
 
Mưa lại trốn trong mưa, trốn về phía đám mây hơi nước đang đỏ rực trước mặt.
 
Khoảng không đi bằng đôi chân của mưa, đi!
hàng triệu những đứa trẻ làm nổi bóng nước
phản chiếu u buồn như một thứ hoa vàng dẫn đường mù sương
Đừng trở nên khó hiểu khi đi qua lịch sử chế độ độc tài
những thế hệ gối lên nhau và chết ngay lúc vẫn ăn, thở và đọc sách
Đi, khoảng không nhỏ của máu và đất
Bóng nước lấp lánh những linh hồn ngơ ngác
Đi, qua những số phận đang trải ra ở một góc khuất
Sài Gòn - Hà Nội trong khoảng không của tính cam chịu
Đi, và được chăn dắt
bởi những người cùng dân tộc, những người tự cho có đặc quyền,
quyền vạch ra những ô vuông tăm tối
 
Hình phạt cuối cùng đón nhận là biến mất ý thức về chế độ độc tài
 
Đừng tự dối, đừng trở nên khó hiểu
Đừng nói chấp nhận chế độ độc tài là điều không hiểu nổi
Đừng khóc khi không sao có được nỗi u buồn ý thức
 
Đi.
Không phải băng qua biển không gian bằng con tàu và bài ca thuỷ thủ
Chỉ là sống sót bằng mọi cách trong khoảng không ngập nỗi sợ
Không có muối nước mắt làm nên vầng mặt trời sau mưa
Chỉ là những con cá.
Con cá rất nhỏ được cho phép thở bằng hạt bọt và trốn chạy với một điểm màu
Mỗi hạt mưa là một người trốn sâu trong không gian an phận
Gương mặt buồn bã lảo đảo như một ngọn nến hy vọng
 
Kéo dài một thứ ánh sáng đã mòn.
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021