thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Chờ
 
Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường
 
 
 
BOB KAUFMAN
(1925-1986)
 
Sinh tại New Orleans, Louisiana, ngày 18 tháng Tư năm 1925 trong một gia đình đông con. Mẹ là phụ nữ Martinique, cha là người Đức gốc Do-thái.
 
Kaufman bỏ nhà ra đi năm lên 13. Năm 1940 ông lên New York ghi tên học văn khoa ở New School, gặp William S. Burroughs, Allen Ginsberg ở đây. Sau đó cả ba đã tới San Francisco đoàn tụ với Gregory Corso, Jack Kerouac, Lawrence Ferlinghetti.
 
Là một nhà thơ beat chính hiệu, thơ Kaufman ảnh hưởng đến thơ ca đương đại. Theo nhà thơ A. D. Winans, thơ Kaufman đôi khi có đượm không khí voodoo — những cuộc “lên đồng” — trên quê hương mẹ. Giới trí thức văn học Pháp đã vinh danh Kaufman với nhãn hiệu “anh chàng Rimbaud da đen của nước Mỹ”.
 
Riêng tôi, Bob Kaufman là Bob Kaufman. Thơ Kaufman là thơ Kaufman. Vậy cũng quá đẹp rồi. Không cần, không nên “đồng hoá” tất cả với... Rimbaud!
 
Bob Kaufman có khi cũng được gọi là thi sĩ jazz, nhà thơ be-bop.
 
Nguyễn Đăng Thường
 
 

CHỜ

 
 
Ở MỘT NƠI NÀO ĐÓ, CHỜ, ĐANG CHỜ
MỘT CUỐN SÁCH ĐANG CHỜ, ĐANG CHỜ
ĐƯỢC ViẾT.
NHỮNG TRANG GIẤY LẠNH, LẠNH, ĐANG CHỜ,
ĐƯỢC ViẾT.
CON NGƯỜI TÌM THƯỢNG ĐẾ
TRONG MỘT CUỐN SÁCH.
 
 
Ở MỘT NƠI NÀO ĐÓ, CHỜ, ĐANG CHỜ
MỘT HOẠ PHẨM CHỜ, ĐANG CHỜ
ĐANG CHỜ ĐƯỢC VẼ.
KHUNG BỐ, KHUNG BỐ LẠNH, LẠNH,
ĐANG CHỜ ĐƯỢC VẼ.
CON NGƯỜI TÌM THƯỢNG ĐẾ TRONG MỘT HOẠ PHẨM.
 
 
Ở MỘT NƠI NÀO ĐÓ, CHỜ, ĐANG CHỜ,
MỘT PHỤ NỮ ĐANG CHỜ, ĐANG CHỜ,
ĐƯỢC YÊU, ĐANG CHỜ,
MỘT PHỤ NỮ LẠNH, LẠNH,
ĐANG CHỜ ĐƯỢC YÊU,
CON NGƯỜI TÌM THƯỢNG ĐẾ TRONG MỘT PHỤ NỮ.
 
 
Ở MỘT NƠI NÀO ĐÓ, CHỜ, ĐANG CHỜ,
MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐANG CHỜ, ĐANG CHỜ,
MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG LẠNH, LẠNH, ĐANG CHỜ,
ĐƯỢC CHỌN, ĐANG CHỜ.
CON NGƯỜI TÌM THƯỢNG ĐẾ
TRONG MỘT CON NGƯỜI.
 
 
Ở MỘT NƠI NÀO ĐÓ, CHỜ, ĐANG CHỜ,
MỘT HÀI NHI ĐANG CHỜ, ĐANG CHỜ,
ĐANG CHỜ, ĐANG CHỜ ĐƯỢC SINH RA.
HÀI NHI LẠNH, LẠNH, ĐANG CHỜ,
ĐƯỢC SINH RA, MÁU CỦA ĐỊA CẦU,
ĐANG CHỜ ĐƯỢC HIỆN HỮU.
CON NGƯỜI TÌM THƯỢNG ĐẾ
TRONG MỘT HÀI NHI.
 
 
GIÓ, BIỂN,
TRỜI, SAO,
BAO VÂY
CHÚNG TA.
 
 
----------
Nguồn: “Waiting” trong Bob Kaufman, Golden Sardine (San Francisco: City Lights Books, 1967).
 
 
 
Đã đăng:
 
Jazz ― hãy nghe jazz dù jazz có thể nguy hại đến sức khoẻ của bạn. / Thoạt tiên / jazz chỉ là một chỗ ấm và đen. // (Tiếng thét của jazz là tiếng kèn trompette-cười / Chưa hẳn là blues, nhưng cũng đã rối ren.) // Nức nở / trên nỗi đớn đau / để chúng ta tự tha thứ / và nguyên tội là một dĩa nhạc hư. / Thượng đế chơi jazz / để giết thì giờ ― tất cả thì giờ. / Chúng ta chào đời trên những làn sóng đỏ... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]
 
Năm bài thơ của Bob Kaufman (1925-1986) — nhà thơ Mỹ đương đại — người từng được coi là nhà thơ jazz lớn nhất xưa nay... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021