thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Đêm cô hồn | Không một vệt sao | Những con đường lạ hoắc
 
 

Ðêm cô hồn

 
cái buổi tối keo kiệt ấy cuối cùng rồi cũng tự sát trên con đường đứt mạch
đã có ít nhất hàng ngàn viên gạch vỡ trong cuộc tru di của đất trời
những viên gạch không đầu
lởm chởm như vết hận răng cưa
như anh và em bấu xướt ngày cách tuyệt
đã tàn dần những bóng đèn tù mù cổ điếm
mùa rượt đuổi những cơn mưa dở sặc nồng hơi uổng tử
vệt khói cầu nguyện trên những đóm nhang lòng vòng uẩn ức
câu kinh luân lạc phía chân trời trắng màu tóc lạnh
mặt người lẩn vào cơn hen suyễn ma trơi
đêm cô hồn
quặn thắt lửa tàn rơi
 
 
 

Không một vệt sao

 
góc đời nhiễu
loài dơi di trú về tha phương
mưa thâm niên đục nát mảnh trời róc máu
ai đi
ai về
ai ở lại
bằm nát thân nhục nhằn chớp bão
dế sầu
giun tủi
phận long đong
đã thấy mặt trời rách trên mái tranh nguyện cầu
từng ngày quen lấp ngày mới
từng ngày tới bới ngày quen
rác rưới thâm quầng mắt khổ
đất mọc nỗi buồn
đất thọc tượng câm
văn tuôn xác máu đau lòng ruộng
thơ bỏng hồn bom rát phận người
những câu chuyện buồn mọc lên như cỏ
cỏ bất tận ngôn
mặc đời hy vọng
đại lộ buồn nôn cơn đau đẻ thiên tài
ai cứu khổ cứu nạn
ai cứ khổ cứ nạn
ai về ngủ dưới đêm đen
ai về khóc với dân đen?
 
 
 

Những con đường lạ hoắc

 
con đường đưa tôi ra khỏi ngôi làng trung du hẻo lánh
chỉ cho tôi biết những cánh cò muốt trắng
chỉ cho tôi biết những bụi hoa dại mang tên cứt lợn hay mắc lẹo hoặc là chó đẻ
ngần ấy năm
tôi mang trên vai mình con đường ấy
 
Sài Gòn
tôi cất giấc ngủ bên cạnh lò sấy nhang
con đường gọi tôi thức dậy mỗi sáng
hâm lại miếng cơm cháy tẩm xì dầu
để tiếp sức một ngày mới
 
Huế
sáng văn
chiều hoạ
con đường cho tôi nhiều lối rẽ
 
Bảo Lộc
con đường cùng tôi leo dốc
tôi cõng trên vai những tủ những bàn những ghế những nệm những chăn
và vị rét mồ hôi
 
và bao nhiêu năm
con đường ấy
vẫn con đường ấy
chính con đường ấy
đã chỉ cho tôi thấy những con đường khác quen và lạ
những con đường quen như mang giày mang dép nhưng nó không phải là con đường
những con đường lạ hoắc nhưng đích danh nó là con đường tôi phải tìm đến
 
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021