thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Về nhà | Tên khủng bố, hắn ta canh chừng | Hai con khỉ của Brueghel
Bản dịch Hoàng Ngọc Biên
 
 
WISŁAWA SZYMBORSKA
(1923~)
 
 

Về nhà

 
Hắn trở về. Chẳng nói chẳng rằng.
Nhưng rõ ràng đã có cái gì làm hắn mất bình tĩnh.
Hắn nằm xuống vẫn mặc nguyên bộ đồ tây.
Đầu giấu dưới mền.
Hai đầu gối co lại.
Hắn vào khoảng bốn mươi, nhưng không phải vào lúc ấy.
Hắn sống — nhưng chỉ nhiều bằng khi sống trong bụng mẹ hắn
đàng sau bảy lớp da, trong bóng tối che chở.
Ngày mai hắn sẽ thuyết trình về khuynh hướng nội cân bằng
trong chuyến du hành không gian qua hết những dải thiên hà.
Còn bây giờ thì hắn nằm người cuộn tròn và đi vào giấc ngủ.
 
 
 

Tên khủng bố, hắn ta canh chừng

 
Trái bom sẽ nổ trong tiệm rượu vào một giờ hai mươi.
Bây giờ chỉ mới một giờ mười sáu phút.
Một số người còn có thì giờ đi vào,
một số khác đi ra.
 
Tên khủng bố đã ở bên kia đường.
Khoảng cách ấy bảo đảm hắn không bị hiểm nguy
và toàn cảnh giống y như những tấm hình:
 
Một người phụ nữ khoác áo vàng, bà ta đi vào.
Một người đàn ông đeo kính râm, ông ta đi ra.
Những chú bé mặc jeans, chúng nói chuyện.
Mười sáu phút và bốn giây.
Cậu bé nhất, cậu ta may mắn, lên xe gắn máy,
còn cậu kia lớn hơn cậu ta đi vào.
 
Mười bảy phút và bốn mươi giây.
Một cô gái, cô ta đến gần, một dải băng màu xanh trên tóc.
Nhưng chiếc xe buýt kia đột nhiên che lấp cô gái.
 
Một giờ mười tám phút. Cô gái đã biến đâu mất.
Cô ta có ngốc đến nỗi bước vào, hay không ngốc đến thế.
Chúng ta sẽ thấy khi người ta khiêng những xác người ra.
 
Một giờ mười chín phút.
Không có ai khác có vẻ đang đi vào.
Ngược lại, có một người đàn ông mập bước ra.
Nhưng dường như tìm cái gì trong túi và
mười giây trước một giờ hai mươi
ông ta trở vào để tìm cặp bao tay thảm thương của mình.
 
Một giờ hai mươi phút.
Thời gian, nó kéo lê thê biết bao.
Chắc chắn, nó đến rồi đây.
Không, không hẳn thế.
Vâng, nó đến rồi.
Quả bom, nó nổ tung.
 
 
 

Hai con khỉ của Brueghel

 
Tôi cứ mơ mãi về ngày thi tốt nghiệp:
ngồi bên trong cửa sổ là hai con khỉ xích vào nhau,
bên kia cửa sổ bầu trời bồng bềnh trôi
và biển tung toé sóng.
 
Tôi đang thi về lịch sử loài người:
tôi nói lắp bắp và loạng choạng.
 
Một con khỉ, mắt nhìn ngay tôi, mỉa mai lắng nghe,
con kia có vẻ như đang ngủ gà gật –
và khi có một quãng lặng im tiếp sau một câu hỏi,
nó nhắc cho tôi
bằng một tiếng leng keng nhẹ của những mắt xích.
 
 
---------------------
Ba bài “Về nhà”, “Tên khủng bố, hắn ta canh chừng” và “Hai con khỉ của Brueghel” trích từ Thơ mới Ba Lan, Hoàng Ngọc Biên dịch và giới thiệu, 160 trang, Nhà xuất bản Trình bầy, 1993.
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021