thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
QUÊ HƯƠNG: Khí hậu III
 
nằm lại
bên xác bài tử ca một lần gió chết
gọi tên em sông cạn
núi
tự đục mình đêm huyền thoại đá chẻ
chẳng vừa khuôn
này
lịch sử ...
 
 
(I)
 
tôi gọi em
ngôn ngữ tắt tiếng
vòm họng đá vôi tì vết niên đại
mờ
không chữ số
hốc núi chiều hái lượm sao hôm
nỗi im lặng tiền sử
mọc lên măng nhũ ký ức
hang động
là thời gian những ô cửa đục
về phía thì tương lai
không dấu tích
là tiếng kêu khan âm tiết khô gãy
cảm xúc không được vẽ
âm sắc nhào nặn & biến mất trong hình tượng
ngụy trang con chữ mất máu ngay vòng đầu
cuộc săn lùng ý nghĩa thất tán
tôi
là một nguyên âm
ú ớ nét vẽ chân dung thô ngọng
 
không có gì
ngoài dấu hỏi màu mây trắng
và những hình dung không thể gọi tên
chẳng để diễn tả điều gì
giấc mơ luôn vắng mặt
tôi không
bay lượn cùng hương khói vô cảm
thời gian của những tự dạng màu nước
và em / lời cô độc
chảy qua vô cùng lá đỏ
thếp kinh vàng giấy nén
khoảnh rừng của điệu tiết dang tay
vũ khúc nước & mắt
long lanh khí hậu
 
 
(II)
 
tháng mười một
như vết nhăn của dòng thời gian
không ngừng
nhấp nhô đợt sóng ngang đổ vào cạn kiệt em
là bài thơ vô hạn đơn âm lửa
ma mị
câu chuyện tự sát bằng câu kinh
rỗng lạnh
thế giới của ngụy dị
bắt đầu nơi trang giấy
tôi viết chữ Không
cuối liềm trăng khuyết
trong ý nghĩa sôi sục của điềm nhiên
đứt rời đêm xanh tiếng hú từ biệt
không âm vọng
 
 
(III)
 
không còn ai
gọi cửa
thời khắc tự khoá kín trong ý tưởng cô đơn
cùng cực
cảm xúc dồn nén bên kia hiện tai
những chuyển động ngầm
vẽ lại
bình minh ngoài câu thơ
hấp hối cồn mây câm lặng hình thù
ngẫu nhiên chữ xé
chân dung khí hậu
và cuộc hành trình băng qua ảo giác
biển
là nơi bắt đầu
cơn sóng thần mất ngủ
gào thét ở đầu khoảng trống kinh hoảng
giai điệu
cấu trúc máu xương là bài thơ
quê hương của ý tưởng
biệt dạng
 
 
(IV)
 
giữa gạch ngói rùng mình thị tứ
bán khai
nhát chém từ quá khứ xiên ngang
khuôn mặt / trái tim / con người / sự cam chịu
lỗ chỗ những hoài nghi
núi sông sập cạn
rừng chết
cây lăn về phố
rác rưởi văn minh bơi trong đô thị
“triều cường” lộng lẫy bầy chim chưa đủ lông
tranh miếng ăn ngộ độc
thần thoại lên đồng đội khăn đồ tể
miếng thịt chết giữa làng
con ốc vỉa hè tương lai
vít miệng
thành phố tử thủ
hàng mã dọc ngang lô cốt tượng đài
thầy cúng và khăn đỏ
những bệ thờ lố nhố thánh thần ma quỷ
nhà thơ khiêng vác ký tự đổ chì
ngất ngưởng
 
 
(V)
 
mùa gió cũ ra khơi
gọi lại hơi tàn gióng trúc mười ba
nốt láy vắt đầu thuyền trôi em
khúc sông phố biển
cồn cỏ xưa
cổ tích
chưa lần sờ chạm
 
ngược về tây bắc
suối đá đầu nguồn nhọn lểu
nỗi buồn đá dựng
tôi bỏ đi vào mênh mông
gió muối
và tơ nhện giăng ngang trời
điểm hẹn khuya
mùa hư vô xa lắc
tôi
là người xuyên thời-không
cô độc tiết mùa
vẽ chân dung chữ ngược
 
ngày gió chết
ký ức bài tử ca nằm lại mộ phần
sông núi
 
29/10/2014
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021