thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Bài ca của sự bất lực | Nơi ẩn náu | Chim sơn ca | Người cuối cùng | Cái giếng làng
 
 

Bài ca của sự bất lực

 
Tôi từng trù tính chặt ngón tay bóp cò
Để khỏi nhìn thấy máu anh em
Bây giờ thì thật là có lý
Khi nó là ngón nắm tay,
Và tôi sực nhớ nó là ngón định hướng của Thích Ca
Ngón chỉ đường của đứa chăn trâu
Ngón vui nhất mà thầy tướng đã phán
Đôi khi ngón tay suýt bị bóp cò này
thất vọng cho sự tồn tại
vì ngắn hơn ngón giữa
dài hơn ngón cái
Ông nội tôi, cha tôi, anh tôi
Em tôi, vợ tôi, con tôi, bạn tôi cũng có ngón tay như thế
Họ chẳng có ý kiến
Riêng tôi
Tôi chẳng nhúng bàn tay xuống nước
Sợ cá sẽ cắn ngón vui nhất
Từ đó tôi tựa cây bút vào
Viết bài ca của sự bất lực.
 
1-2010
 
 

Nơi ẩn náu

 
Nơi ẩn náu
Vọng vang tiếng hát của sương khuya
Những câu châm ngôn của thời gian
Những lời hứa hẹn của chiếc ghế
Chưa bị nướng trong lò vi sóng
Hẳn là tôi sẽ vượt ra ngoài bức tường
Của đạo đức bóng tối và các nền văn minh man rợ
chật chội của sự bon chen
Giá như bạn biết sương khuya cũng từng chết khô
dưới ánh mặt trời chói chang
Bạn chẳng thể làm gì
Ngoài việc im lặng trong lâu đài của trái tim
 
1-2010
 
 

Chim sơn ca

 
Đôi khi anh
rơi bịch xuống đất
gầy dựng nụ cười trên môi héo của em
những cọng cỏ khô và đất làm căn nhà xinh xắn
Em có dám quay mặt với nền văn minh sôcôla
Quên những lời sấm truyền
Và trút bỏ thân xác để bay bổng như chim sơn ca
Có nhiều lý do phải làm như thế
Trước hết ta muốn thành người
đam mê và thăng hoa trong cuộc sống trần tục
trước khi bay loãng trong không khí vô tận
Nâng niu một bàn chân của chim sơn ca
Bàn chân của người họa sĩ vừa vẽ xong.
 
1-2010
 
 

Người cuối cùng

 
Anh ngồi bất động trong công viên thành phố
Một vài cô gái đi qua
Những luồng ánh sáng đi qua
Những làn hương vậy bủa anh
Trái tim thời gian sắp tan vữa
Công viên đóng cửa
Chẳng còn các cô gái
Những luồng ánh sáng cũng tan trong làn hương đêm
Người cuối cùng ra về có phải là em
Là em là em là em anh đang nghĩ tới.
 
1-2010
 
 

Cái giếng làng

 
Ta đánh rơi tuổi trẻ của mình
Trên cuốn sách bẹp dí
Ngày yêu thương chờ đợi
Những ngôi sao rơi không có trọng lực
Chẳng thích thú nữa em ơi năng lượng dư thừa
Ngôi sao bơi trên biển Đông
chiếc thuyền đánh cá trên bến cảng
Ta cất súng vào kho tuổi trẻ thừa
Trong nhà hàng ta uống nhừ
Chẳng biết nước dâng lên mặt biển
Sự thật như đôi mắt em mà ngỡ cái giếng làng.
 
1-2010
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021