|
Bài thơ tình thứ mười bốn, mười lăm, mười sáu
|
|
Bài thơ tình thứ mười bốn Máu huyết của chúng ta chuyển hoá thành lửa
chảy vào quá khứ và bùng vỡ những con sông
tái tạo những con đường đi tìm thời gian đã mất
chảy vào niềm hy vọng thăng hoa thành đất thánh
chảy vào miền bóng tối cô đơn thành lời nguyện
đôi cánh là đôi cánh tay vô hình
ôm ấp sự hiện hữu của chúng ta
và bay lên như cánh chim mặt trời bình minh
núi là vầng trán bướng bỉnh của anh
xây dựng đền đài của niềm tin
sức mạnh của tình yêu
đại dương lưu chuyển trong lồng ngực của chúng ta
cưu mang những con sóng
thân thể và xương thịt của mộng mơ
tâm thức vô tận là ánh mắt chúng ta
phóng chiếu vào cõi cư trú
của những công dân ưu hạng
vương quốc tình yêu
12/05/2015
Bài thơ tình thứ mười lăm
tặng Vương Ngọc Minh
Bạn là ly cà-phê buổi sáng
thức tôi dậy sau giấc mộng
vị đắng, gió, nắng và hương thơm của bạn
tan trên đầu lưỡi tôi như một người tình
bạn là giọt rượu thấm trong cổ họng
để tôi bùng cháy mỗi lúc cô đơn
để tôi say như sóng đại dương
bạn, chính bạn là âm điệu
tiếng nói của quê hương tôi
tôi chỉ bay bổng với bạn như một câu thơ
và hoà tan trong bạn
như một cách chết sống động
bạn là lời là sự thinh lặng thiêng liêng
trong bài thánh vịnh tình yêu
tôi yên nghỉ trong bạn như một người tình tận hiến
15/05/2015
Bài thơ tình thứ mười sáu Em là sự khởi đầu và tận cùng của anh
nên anh trôi như một dòng sông
và em là người lái đò du hành
khám phá bí mật thế giới của anh
mỗi ngày tình yêu anh là mặt trời mới
em là đường chân trời vô tận
chúng ta sáng tạo vũ trụ riêng tư
và chúng ta khiêu vũ trên nền không gian của bình minh
mỗi giây phút em là thời gian bất tận của anh
đổi mới và kích thích tâm hồn anh
kẻ thích phiêu lưu và mơ mộng trên đường đi của chúng ta
mỗi khoảnh khắc em là sự bắt đầu
và chấm dứt của thế giới anh
là nghi lễ là ân sủng của tình yêu
17/05/2015
-------------
Bấm vào đây để đọc những tác phẩm của Lê Nguyên Tịnh đã đăng trên Tiền Vệ
|