|
Rời nhưng không rạc
|
|
thơ để ca ngợi
hay thơ để chửi bới
nó chẳng cần nghĩ ngợi
tìm hiểu đối tượng của thơ là gì
cho mệt trí
bởi nó không là thi sĩ
thơ, là nhựt kí nở đêm trong tù
của lãnh tụ?
thơ, là ghi chú
nở ngày của đứa ngu?
ê, muốn biết quê hương tái tê ruộng lúa
hôm nay là khế ngọt hay dâu chua
mày phải bước tám bước khúm núm vô chùa
quốc doanh xin ngó tượng vàng của vua
một cái xác khô nằm ngửa trong lăng
một cái xác ướt nằm sấp trôi sông bạch đằng
một ông thủ tướng đất vì dân trắng răng khoe bằng đại học mĩ lái xe tăng
một ông chủ tịch nước hữu nghị chữ vàng bị sói già bắc kinh táp cụt cẳng
thôi — mi cứ ngồi đấy
điếu cầy và người buôn gió còn thức sau quầy
chờ coi bọn đồng chấy
giở trò gì nữa đây![*]
_________________________ [*]nhại thơ Thanh Tâm Tuyền trong bài “Dạ khúc”: “thôi em hãy đứng dậy
người bán hàng đã ngủ sau quầy
anh đưa em đi trốn
những dày vò ngày mai”
----------------
Bấm vào đây để đọc tất cả tác phẩm của Nguyễn Đăng Thường đã đăng trên Tiền Vệ
|