thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
NHÂN CHỨNG CỦA MỘT CÁI CHẾT [17 & 18]
 
Đã đăng: [1 & 2] | [3 & 4] | [5 & 6] | [7 & 8] |
 

Khúc mười bảy

 
Không ai trong thị xã này đến bế đứa bé ấy lên. Sẽ không còn ai đá chân để đánh thức nó dậy. Nó sẽ ngủ một giấc ngủ dài hơn mọi lịch sử. Nó không bao giờ phải thức dậy để co ro trước cơn gió đầu đông. Nó sẽ ngủ mãi ở đó trên hè đường như một hài đồng ngủ trên đá hoa cương. Giấc mơ của nó sẽ còn mãi, giấc mơ về một ngọn lửa ấm.
 
Nước đã tràn đến nhanh hơn sự thức giấc của đứa bé. Hạnh phúc lớn nhất của nó bây giờ là đừng ai làm phiền nó. Đừng ai chất thêm lên cuộc đời nó gánh nặng của sự ghẻ lạnh và những lời lừa dối. Đừng ai nói gì và đừng ai làm gì. Hãy để cho nó ngủ. Giấc ngủ này trút đi tất cả đói khát và u buồn của nó.
 
Đứa bé đã đến thị xã này và tất cả rác rưởi của thị xã đổ vào nó. Đêm đêm nó trở về hè đường dưới một gốc cây. Gối đầu trên chiếc bao tải nó ngủ. Và khi giấc ngủ đến là nó bắt đầu một đời sống. Nó đã hài lòng với đời sống này.
 
Và nước đã ngập mọi đường phố. Đứa bé bồng bềnh trong nước. Có những tiếng khóc bật lên trong bóng tối nham nhở. Xin đừng khóc, hãy thương nó lần cuối cùng, nó đang mơ, nó đang bay, xin đừng quấy rầy nó. Xin đừng dập tắt ngọn lửa nó vừa nhóm lên trong mơ. Nó chỉ có thể ấm áp trước ngọn lửa ấy.
 
Đứa bé ngủ trong nước, tay chân xoãi dài, và tóc nó đẹp làm sao. Mái tóc rập rờn như lá cây trong gió. Khối đá tảng quá nặng của đời sống này đè lên nó và tâm hồn trong sáng của nó, đã cho nó quyền đứng lên đầu hàng để được ban phước trước tiên.
 
Và trong nước, mặt nó nghiêng về phía chúng ta. Nó đang ngoái lại nhìn chúng ta và mỉm cười tha thứ. Nụ cười ấy gần gũi với chúng ta làm sao. Chúng ta đã gặp nụ cười ấy trong giấc mơ hiếm hoi của mình ở những năm tháng tuyệt vọng. Và chúng ta nức nở trước nụ cười đó. Nức nở khôn nguôi dưới bầu trời mùa đông đầy mây xám nặng hơn những tấm bê-tông.
 
Và bây giờ chúng ta không khỏi ngạc nhiên gặp nụ cười kia trên môi đứa bé. Và bây giờ cỗ xe nước khổng lồ đưa thi thể đứa bé ra khỏi thị xã. Đứa bé sẽ đi một chuyến dài dọc sông ra biển. Đứa bé ra đi và đây là cuộc đưa tiễn đau đớn nhất và thánh thiện nhất trong tâm hồn chúng ta.
 
Kìa sóng đang dựng lên những ngọn cờ và nước đang vỗ lên những tiếng trống. Một ngôi nhà vừa đổ giống như một người quỳ sụp làm lễ. Và cỗ xe nước khổng lồ cuồn cuộn đi qua.
 
 
 

Khúc mười tám

 
Mang theo cả giấc ngủ, bầy chim rời khỏi khu vườn thị xã. Chúng cất lời tạm biệt thảm thiết trong đêm. Thị xã mênh mông như một đại dương. Tiếng đập cánh của bầy chim vọng rền rền mặt nước. Rồi những cái cây sụp đổ như trúng đạn. Cuộc chia li này đau đớn hơn mọi cuộc chia li.
 
Những tháng năm trú ngụ của bầy chim khu vườn luôn thảng thốt. Bầy chim không lúc nào ngớt những lo âu phiền muộn dày vò. Chúng thường mê sảng và hét toáng trong đêm. Chúng gầy rộc vì mất ngủ và buổi sáng thường dậy muộn. Thay vào những tiếng hót ban mai là những tiếng ho đặc đờm cổ họng. Chúng đã gắng sức ở lại với khu vườn. Sự ra đi nào cũng làm chúng không chịu đựng nổi.
 
Nhưng đêm nay bầy chim phải ra đi. Mưa đè nặng đôi cánh chúng như trái núi. Tôi ngước nhìn bầy chim và nghe vang lên ký ức những mùa đông năm trước. Bầy chim ra đi mùa di cư cánh vỗ ấm bầu trời. Có phải sự ra đi lần này là di cư từ sự sống đến cái chết. Hay là cuộc di cư từ mặt đất lên trời
 
Bầy chim bay từng vòng, từng vòng trên bầu trời thị xã. Chúng bay như tìm nơi hạ cánh, bay như một nghi lễ của từ biệt. Tôi nhìn lên và gặp một ngôi sao xưa. Vẫn như thuở tôi sinh ra lặng lẽ sáng, nhưng giờ tôi thấy gần gũi hơn và tôi thấu hiểu.
 
Giờ tôi nghe tiếng đập cánh bầy chim mỗi lúc một nhẹ hơn. Chúng ra đi như các nàng tiên nữ. Tiếng chúng lúc này vang lên như tiếng tiêu, tiếng sáo. Và tôi thấy một đám rước vừa tấu nhạc vừa đi khỏi thị xã. Tiếng nhạc xa dần, xa dần rồi biến mất. Chỉ còn sự im lặng của nước trùm lên khắp thị xã này.
 
[còn tiếp]
 
 
------------
Đã đăng:
 
... Và đêm nay nước đến mạnh hơn cả tiếng nổ. Chúng ta bừng tỉnh. Trên bàn tiệc còn phơi đầy xương cá. Cỗ xe nước đang lăn về phía chúng ta. / Đêm nay, ngày của cái nhìn chúng ta đã đến.Chúng ta thấy một bình minh máu rực rỡ đang giấu vùi trong da thịt tối tăm. / Đêm nay, nước đã đến. Bằng sự im lặng khổng lồ, nước nhấn chìm mọi vật không có cánh... | ... Nước đã ngập những lối đi trong công viên. Ngựa, hổ, báo, tê giác kêu hoảng loạn. Những linh hồn cây tụ về thành rừng bên kia sông và ra sức vẫy gọi. / Lúc đó tôi nghe vang lên lời con cá tiên tri “Và ngày của chúng ta đã đến”. / Và bây giờ ngày của nước đã đến. Chúng ta tìm khắp cửa hiệu, thị xã vẫn không kiếm nổi một chiếc thuyền...
 
... Và đêm nay, trong những chiếc thuyền phờ phạc đang tránh gió mưa, nép sát bờ đất, tôi đi tìm chiếc thuyền xưa. Và tôi lại cất lên những câu hỏi tôi đã hỏi thủa ấu thơ: / Sao đôi bờ đất không theo nước chảy đi? / Sao những cái cây cứ quẫy lên trong gió để giã từ chùm rễ của mình? ... | ... Và tôi lại mở cuốn sách trong ánh sáng này. Tôi đọc to lên để chống lại nỗi sợ hãi. Đọc to nữa to hơn nữa. Nhưng giọng tôi lúc này chỉ còn là tiếng nức nở...
 
... Đêm nay tất cả vàng ở cửa hiệu tầng dưới đã được chuyển đi. Hai cánh cửa gỗ mở toang ngơ ngác. Có một vài kẻ lang thang trong mưa qua đi, dừng lại và nhìn mãi vào bên trong. Chỉ sớm mai tầng dưới ngôi nhà sẽ biến mất... | ... Sao chúng ta lại không mơ được đi một mình trên những mái nhà giống như người mắc bệnh mộng du. Ta sẽ nhìn rõ hơn những con đường trên đất. Và ta được gần hơn với vô tận trời xanh...
 
... Mưa vẫn xối như máu không sao cầm được. Nước đã dâng lên ngập đôi giày của cô. Cô vẫn đứng lặng im như không có ai đứng đó. Hơi nước từ người cô bốc lên ngùn ngụt. Cô là một đám cháy trong mưa. Cô đứng đó, cây khô đứng đó. Một sự sống lặng câm dưới những đám mây mang theo cái chết, bên cạnh một cái chết thét gào đòi được phục sinh... | ... Đêm nay mưa ánh đèn vàng dần tắt / Tất cả sẽ chìm đi như câu chuyện hoang đường / Và trên đỉnh bóng ngôi nhà đã mất / Một đôi mắt mèo bất động nhìn tôi...
 
... Tâm hồn họ trú ngụ trong bóng tối dày đặc và những kẽ hở của lịch sử. Thi thoảng họ đi qua thị xã này vào những đêm khuya khoắt. Thị xã như bị bỏ hoang từ nhiều thế kỷ trước. Bụi quá nặng làm những mái nhà oằn xuống. Họ gặp những người già đau ốm và cô đơn ngồi trên bậc cửa. Họ cúi xuống bên những người già ấy và nói gì đó. Những người già ngước đôi mắt đục trắng nhìn họ và cười... | ... Và lúc này trong bóng tối người đàn ông, đàn bà tự mãn phát âm. Ngôn từ của họ bay ra như một lũ ma trơi. Đấy là ngày ngôi nhà rền vang tiếng mọt. Những ngôi nhà của xứ sở này sắp sụp đổ mà họ không hề biết...
 
... Đoàn thuyền đi qua cửa nhà tôi. Buồm căng lên che kín cả chân trời. Tôi thấy trẻ con thị xã hò reo trên những chiếc thuyền ấy. Chúng đồng loạt chỉ tay về phía đại dương. Những chiếc thuyền vẫn chạy ra cùng ngõ phố tối đen. Như ánh sáng phun trào từ bóng tối... | ... Người đàn bà đổ thêm nước vào bình nước trắng. / Tấm lót mở ra mênh mông một bầu trời. / Chuông nhà thờ vang lên. Gió khẽ lay và cánh cửa sổ khẽ mở. / Rồi đứa bé được sinh ra. Nước đã tràn ngập từ lâu đài của đứa bé. Một cây đèn bỏ quên 1000 năm vừa được tìm thấy và đốt lên...
 
... Nước mắt rơi đã quá nhiều, im lặng đã quá lâu. / Rồi nước mắt sẽ ngừng rơi / Nhưng im lặng sẽ kéo dài vô tận / Và anh mơ một ngôi nhà trong ánh sáng của cây... | ... Đêm nay trong thị xã lẻ loi, đơn điệu, nước đang lặng lẽ dâng lên. Và lặng lẽ ánh sáng ngôi sao ngập tràn trong tôi. Và tôi lại mơ bến bờ xanh tươi của đại dương đã chết...
 
... Anh bước xuống cái huyệt giả và anh thấy đất rơi trên người anh. Anh thấy hơi lạnh dâng lên từ từ trong người anh như nước dâng lên trong nhà hát. Và lúc này chỉ mình anh biết được cái chết của mình... | ... Đêm mỗi lúc lạnh thấu xương. Chúng tôi cởi áo nhóm lên ngọn lửa. Và chúng tôi không ai bảo ai cùng cất lên tiếng hát. Người nghe thấy chăng tiếng hát đầy sợ hãi. Đấy chính là lời cầu nguyện của chúng tôi...
 
 
----------------
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021