|
một hẻm tối [hiện sáng] trong trí nhớ
|
|
một đụn ngày mây trắng gỡ xúi đường chim chạy
lỡ độ đường mưa là em trói buộc ngõ dài
mái cũ gài đinh đóng tường tableau cứng
buổi sáng nhiễm trùng hiện hình dương-cầm-thanh-thản-note-Văn-Cao
xuyên thấu lụa tơ ánh kim hương khói bốc chìm chìm
hương long não hoả xa một cuốc nuốt suốt chín giờ đêm
Hà Nội ở dưới ấy. Từ chỗ anh đứng
[*] một vực xoáy tốc độ
vật vờ máu lạnh loài rắn biển thở bọt nitơ
khuya nóng vội click google động cỡn theo mùa
cuộc ký gởi tàn khốc của số phận những tia nhìn cáu bẩn
bậc cửa thấp rèm mốc tiếng mọt nghiến nền nhớp ẩm bão ngoài miền cũ
đêm dậy thì trôi không hết tai ương
tóm lại anh đã bị bắt lũ dơi chiều phơi cánh gành biển tối
gió hát về một vầng tóc nhớ xa xôi
chuyến tàu muộn hướng mùa thu chồm tới
serenata serenata đứt đoạn rã rời.
_________________________ [*]Đêm giã từ Hà Nội, Mai Thảo -------------
Bấm vào đây để đọc những tác phẩm của Trần Anh đã đăng trên Tiền Vệ
|