thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
lạy trời
 
(viết tặng một thằng bạn diễn viên chuyên nghiệp)
 
tối hôm qua
tao nhìn thấy mày trên truyền hình
mặt mày láng bóng
nụ cười của mày vẫn còn chút gì đó bần bần
của những ngày rúc rừng và đói
mày cười trông rất tươi
nhưng dường như phía sau nụ cười của mày quá nhiều sự chết
nên tao gọi đó là nụ cười bán nước
mà không bán mới là chuyện lạ
vì ngày xưa ông nội mày, cha mày làm nghề bán nước nơi góc chợ
giờ đến mày, trơn tru, bầy đàn và mạnh hơn người (mặc dù mày rất lùn, mỗi khi mày lên bục phát biểu, đám lâu la phải kê thêm một cái bệ cho mày đứng) nhưng máu bán nước vẫn còn nơi cốt tuỷ
 
lạy trời
sao lúc nào tao cũng phải nhìn thấy mày
hoặc nghe mày nói
cái giọng nam bộ rè rè lè nhè chán phè
mà mày nói toàn những chuyện to tát
liên quan đến tám chục triệu dân
trong khi bản thân mày không tự lo nổi cho mình
đôi mắt mày láo liên và sợ hãi mỗi khi có ai đến gần
đám lâu la của mày sẽ gầm gào và có thể nổ súng
mày hay kêu gọi hoà bình
mày hay nói về lòng yêu nước
mày hay nói về sự phản bội
mày hay nói về tự do
mày hay nói về...
mỗi lần mày nói
đám lâu la lại vỗ tay
ghi hình
có đứa lấy việc được đến gần mày làm điều hãnh diện
mày giỏi hơn tao tưởng tượng nhiều
vì mày đã cho một lũ ngửi cái mùi của mày
cái mùi mà tao chỉ mới thoáng nghĩ đã ói mửa
 
lạy trời
quê hương giờ mang toàn mùi của mày
tao nghĩ rằng đất nước đã mất hết tánh linh
và con người đang chịu nghiệp chướng quốc gia
không biết bao nhiêu lễ cầu siêu cho đủ
thế nên mày tha hồ nhảy múa
thế nên người tha hồ nếm đau
và cho đến bao giờ
người thôi lận đận?
 
Lạy trời!
 
 
 
 
-----------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021