thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Chiếc mặt nạ | cơn gió lạc dưới vòm trời đen như sông Tô | Viết cho người đàn bà tê liệt
 
 

Chiếc mặt nạ

 
sự lạnh lùng phớt lờ cùng cực của nó
mãi mãi là của nó
không còn ngờ vực nào nữa khi gọi tên nó
người ta thầm hiểu đàng sau nó là hàng trăm khuôn mặt thật khôn lường
thiện ác khôn lường
nó nhảy múa trước công chúng
trên sân khấu
nó chơi trò cợt giễu trước đám đông
nó cười
nó khóc
nó hô hoán
nó áp chế
nó phỉnh lừa
nó van xin...
vẫn là nó
chiếc mặt nạ càng dã man hơn gấp trăm lần
khi bộc lộ rõ những hành vi vô loại của kẻ sát nhân mang mặt nạ từ bi
 
 
 

cơn gió lạc dưới vòm trời đen như sông Tô

 
cơn gió hát điệu nhạc slow thật buồn
nó bỏ nhà đi hoang nhiều gấp hàng trăm lần so với tuổi
bầu trời đen quá!
nó thấy những dòng nước mắt của một dân tộc nô lệ
nó không biết cách làm khô
nó nhìn thấy những nấm mồ ngày tháng
đang rỉ rên giọng máu ứ
nó nhìn thấy cánh đồng bạc trắng tuỷ xương
những bóng người còng lưng cõng xác
mùa trượt trên vết nám da nhăn
nó nghe ngày hôm qua không hình hài
nó nghe ngày hôm nay không nhịp thở
nó nghe đất trời lầm lì bão lũ
nó tìm đâu một khoảng trời ánh sáng
như một điệu nhạc ru tình
tất cả mềm nhũn trong lời réo gọi
một cõi về
mênh mông
xao xác!
 
 
 

Viết cho người đàn bà tê liệt

 
nhiều đêm nối nhau thật dài bằng những dòng lệ
gã đàn ông là chồng em đã say bí tỉ
gã không thèm quan tâm thời sự
tâm bão đi qua bộ ngực em nhiễu sóng
ngày dập nát nhịp tim tuyệt vọng
em đã dạt trôi ba bốn năm rồi
kể từ ngày em biết khóc bằng oán hờn sỉ nhục bằng tội tù bằng răng nghiến thù căm
ôi cái tình giả trá
quất lên em những lằn roi nghiệt ngã oan khiên
loại rượu độc không màu đã tiêm nhiễm tự khi nào làm gã đàn ông biến chất
gã mất trí hoàn toàn
gã chỉ biết làm tình kiểu thú
mọi ngôn từ lặp lại giáo điều bệnh hoạn
gã tra tấn em bằng hành hung doạ dẫm kềm hãm bịt mồm
em biết nói cùng ai sự thật?
đã tê liệt thật rồi tiếng thở
ôi tìm đâu ánh sáng loài người
em đã rủn chết từng ngày trong bàn tay mang lốt giả nhân!
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021