|
Chuột và Người
|
|
Trong phòng đèn chong sáng,
hai ngọn néon 1,2 mét
và một mẩu thịt mỡ đặt dưới gậm bàn,
nơi nó vẫn thường chạy qua lại.
Tôi ngồi canh chừng.
Một đêm.
Một đêm.
Rồi nhiều đêm.
Đèn vẫn chong sáng,
miếng mồi đã nhiều lần thay mới.
Nhưng tuyệt nhiên không thấy nó đâu,
chỉ nghe tiếng nó kêu suốt đêm.
Đâu đó.
Tôi vẫn kiên nhẫn ngồi canh chừng mỗi đêm.
Mặc cho cái bóng tôi trên tường cứ ngắn lại,
đầy vết răng chuột nham nhở.
|