thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
U uẩn Sài Gòn
 
uẩn khúc sài gòn
sơn dầu trên bố, 38”x48”, 6/2016.
 

U uẩn Sài Gòn

 
làm bài thơ này
đọc lại - chính tôi
còn không hiểu
ban đầu
cho là do dột tới
từ trên đầu
dột xuống
 
và - nắng - cực
vẫn chả ta thán
một lời (mà nên nỗi!)
 
nhưng
đéo - chúng ta - như
tự bao giờ
rệu rã
đà ở cùng
 
thử nghĩ
dậy
vào ngày cá chết / biển đục ngầu
tuyên giáo trung ương giẫy chết
phát nói
tuyền chuyện nằm trên
lộn đầu (bắc kì di cư!) thì
 
phấn có phủ đầy mặt
gương (lẽ thường tình!) kêu ca
giờ đây làm sao soi
soi
bằng thừa (!) tôi
đã phải cam lòng chạy
 
thiếu điều
bở máu
sống đời tha phương
bởi nước (đấy!)
tới đây - thực sự quả khó hiểu
bữa đi (làm bài thơ này) thấy
ngoài cồn giồng ông tộ
cô hà
 
lũ còng - bị nước xua (!)
vừa la vừa vón suốt đêm
từng cục cát
xác xơ
cô cầm từng lời chọi lên liếp
bảo tôi lắng nghe gió lùa
rằm đi (tỉ tê lắm!)
 
bấy giờ cha đếm số xương
vay - dặn nhớ trả
nhớ trả
từng chữ lọt giữa cơn uất (mãi còn đuổi
đeo - nghe rợ!) chưa già cỗi
hai bả vai
nay phồng hệt mu rùa (đồng thì rên
từng cơn!)
 
thời - làm sao gánh đất
bồi sông hồng chúng ta khóc
cũng chậm chạp (bằng tiếng hoàng sa!) quái
sao tàu cứ lật chìm trên sông hàn? mà
chẳng hề đòi - tóc trả tóc
da đền da
 
ôi thôi - vậy đó
tôi mọi
hơn nửa đời vẫn không làm sao hiểu
hết
nỗi uẩn khúc (con rùa!) của tộc việt!
...
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021