|
&
|
|
tôi không nói với em
về buổi chiều
lúc ném bàn tay lên mặt sóng
bàn tay quẫy lượn
một con cá ngược nguồn đớp tăm bóng mây
nhưng tôi nói
với thán khí bèo bọt và mùi tanh mặn của biển trước mặt
với tiếng động tất bật của thành phố bỏ lại sau lưng
về buổi chiều đè xuống lưng bàn tay hóa cá
buổi chiều ấy màu khói
bàn tay nằm lại trên ghềnh nắng
với đá, lá mục và rễ cây
màu úa của cỏ và tiếng động một con ong
vo ve trên tàng lá
khi những ngón trổ rễ bám lên đá rêu
đâm cắm vào lòng đất
bàn tay dạy tôi về nhẫn nhục của sự mọc
về hoa trái kết nụ hình thành kì dị
trên bầu trời đêm bí mật bên ngoài trí tuệ con người
đó là buổi chiều khói và câu chuyện đã cũ
nhưng nhiều đêm tôi thấy
một con sông chảy tuôn trong lòng bàn tay con người
một dòng xa vắng im lời
quạnh quẽ - tôi
(3/1/02)
|