|
Ban mai
|
|
Cánh cửa mùa hạ vừa mở, ban mai tràn ra
Thế gian như buổi đầu tiên, những dòng sông cất tiếng
Trên cánh đồng bất tận nàng đang bước
Những ngọn gió tháng Năm kiêu hãnh bên nàng
Da thịt nàng là buổi hừng đông, tóc nàng lấp lánh
Ta không thể tin đêm qua nàng thiếp ngủ bên ta
Bầy sói của đêm đen gầm gừ quanh nàng không làm nàng thức giấc
Nàng ngủ và giương mặt vẫn toả sáng một ngọn đèn
Nàng đang lướt trên mặt nước những đầm hồ, những dòng sông
Giọng nàng vang lên giọng thiên nga đánh thức những bông hoa mùa hạ
Ta là cái cây mọc giữa cánh đồng đầm đìa ánh sáng
Nàng tràn ngập ta bằng cả những mơ hồ.
Tất cả giờ đây mang giương mặt của nàng
nồng thơm trong hơi thở nàng, rực ấm trong da thịt nàng
Nhưng tất cả sẽ chết nếu đêm đêm nàng không trở lại
Trong những giai điệu diệu kỳ trên chăn gối của ta.
|