|
Ngã tư
|
|
Ở ngã tư,
một người đặt vào bàn tay tôi một con đường
kèm những lời chỉ dẫn bí hiểm.
Tôi kiểm soát lại các thứ trên người.
Một quả bóng nhựa trên vai.
Lưng thẳng đứng.
Bàn chân trong đôi giày.
Tôi sẽ lăn qua đoạn đường này trong chớp mắt
đúng với bản chất của một quả bóng?
Tuy nhiên,
tôi đang đứng trước một hiện thực thẳng đứng
và cái nhìn tôi hoàn toàn vuông góc.
Bầu trời bị cắt cụt;
trước bức tường kính khổng lồ
tôi ngửi thấy mùi rạn nứt.
Ở ngã tư,
những chiếc taxi vàng khiến tôi nhớ đến Andy Warhol
và chiếc ghế điện của ông.
Gã hành khất mù vẫn chìa bàn tay ra phía trước xin bố thí.
Ngày 21 tháng 8,
không có một phép màu nào xảy ra.
|