thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Chuyện người đời thường [18, 19 & 20]
 

18. CHUYỆN HẮN

 
Hắn cần thoát
không chống ai/để làm gì cả
hắn                    thân hình nhỏ thó
(nửa má trái xém cháy)
 
Cần thoát
khỏi ao làng            khung rào            lễ lạc
không nợ nần/thù ghét ai cả
hắn                             cùng cái bọc bé nhỏ
(quần áo cũ            bàn chải răng cũ
với            một ít            ghẻ háng)
cần                   mang theo
 
Ở đâu                                   bất kỳ đâu
không của cải tiếng tăm             quyền thế
chỉ cần                                thoát
khỏi cộng đồng             trách nhiệm lớn/bé
không hoài bão gì cả
hắn                               yếu sức khoẻ bẩm sinh
cần thoát
không suy nghĩ                                    cân đo
hắn                                  bệnh sợ hãi kinh niên
cần                                     thoát
biên giới            văn hóa            lịch sử
không theo ai cả                         phe này/kia
 
Cần
một lần
thoát khỏi
lý lịch             của
chính                        hắn.
 
 
 

19. KẺ QUÊ HƯƠNG

 
Những người chị Chakleng
trói lưng ngồi hết ngày đời
ngồi lấn cả đêm
những người chị lưng phản
ngồi quên lấy chồng
vòm vú teo không biết
 
Những bà mẹ Hamu Chrauk
đầu đội giành lu rao bán
khắp phố cùng thôn
ngày sang đêm
tiếng rao dội luôn vào giấc mớ
ai … lu, trã, nồi, trách… khôôông…
 
Những chàng trai Pabblap
chân trần lang bạt
kì hồ ciet gha harơk lên vai
gánh dọc thế kỉ hai mươi
mang mang gánh sang hai mốt
không lần ngưng nghỉ
 
Những ông anh của tôi
những bà mẹ của tôi
những người chị của tôi.
 
 
 

20. CÓ LẼ CHỈ CÓ ANH

hay Chuyện Trần Wũ Khang (2)
 
Có lẽ chỉ có anh còn tin
vào sự mầu nhiệm. Chỉ có anh có lẽ
và một ít người thôi
trong khởi đầu khó nhọc này
nhỏ nhoi còn hơn hạt thóc có lẽ
 
Mầu nhiệm mở ngõ sinh phận anh
chính nó sẽ
cố định số mệnh anh
và một ít người thôi chắc thế
 
Niềm tin
nặng trái núi
có lẽ anh bị đuối sức
                         bị hụt hơi
trước định phận ngu ngốc này
sau khởi đầu vụng dại này
 
Có lẽ chỉ ít người còn tin
vào điều mầu nhiệm chưa chết
vào khởi đầu đã xa
hạt thóc nhỏ nhoi bọn trẻ con đánh rơi ngoài nắng.
 
 
-----------
Đã đăng:
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021