thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Sonnet 57, riêng cho thi sĩ đầy lòng liêm kính,
 
Nói về sự liêm khiết qua các bài Thơ
Các thi sĩ vụng về quay tìm những mảng rêu bám hình trên kè đá
Những vừng mây lơ lãng bất định ven chiều
Và tao tác tiếng chim cắt liễu thuở hồ thu nước bạc...
 
Nói đến sự liêm ái đến cuồng si những tinh binh chữ nghĩa rực ngời lửa cháy
Các thi sĩ lần dò về bên bãi quạnh bờ sông con suối
Những viên sỏi ngây ngô ngước mắt nhìn vô tâm vô ngại
Và đàn cá bung xoè kiểu cách khoe màu giục thúc nhau bơi ra biển lớn...
 
Nói về sự liêm kính trước các Nàng Thơ
Cùng tiếng reo ca rần rộ ánh sáng tinh mơ bùng vỡ
Các thi sĩ vụt bay lên trên đôi cánh đa sắc giàu tưởng tượng
Níu oằn cong tia mặt trời và tự đính lên trán mình hạt ngọc lung linh...
 
Nói về sự bí nhiệm và huyền kỳ của Thơ Ca trong lòng nhân thế
Các thi sĩ hát inh vang giữa dàn đồng ca các thiên sứ
Khinh hoạt đến không còn nhận ra nhân thân mình là gì nữa
Đã từ tinh cầu nào trôi giạt đến đây
Và... ai kẻ đã tấn phong mình với ngào ngạt hoa trái lừng hương trên lưng bầy ngựa tía!?
 
Nói về sự cao nhã và tuyệt cùng kinh điển trong cõi Thơ Ca
Các thi sĩ luôn ẩn mình dưới trầm hùng nghìn trang sử thi uyên áo
Buộc lòng kẻ mai hậu mãi tìm kiếm trong hàng hàng phẩm hàm các Thánh...
 
Ôi!
Các thi sĩ đầy lòng liêm kính
Chàng đang mãi rong chơi tận nơi đâu trong suốt dải Thiên Hà?
 
Bundoora, tháng 07 cóng rét êm ả.
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021