|
Ghi chép rời
|
|
Bài 1.
Trong cuộc nói chuyện
bọn mi đã ném ra quá nhiều ngôn từ
rồi bọn mi ngã vật ra
Chỉ còn những ngôn từ tìm thấy
tự băng bó
những vết thương của nó
rút sâu vào nơi trú ẩn
thương tổn trái tim mi
Bài 2.
Mi không quan trọng như chính mi nghĩ
nhưng mi luôn làm ra vẻ quan trọng
Sự có mặt của mi dơ bẩn như một thứ giẻ rách
mà các nhà thơ luôn mượn nó để lau chùi cọ rửa các ngôn từ
rồi xếp nó trong tử địa sa-lon thơ mình
Những miếng giẻ rách bám lởm khởm trên những đốt xương thơ
man rợ
Bài 3.
Mi nói chuyện với cái đầu mi
đầu mọc thêm tóc
Mi nói chuyện với cánh tay
tay mọc thêm lông
Mi nói chuyện với hậu môn
lòi ra một đốt trĩ
Mi nói chuyện với dương vật
thảm thiu, vẹo vọ, buồn rầu
Mi nói chuyện với mi
còn thế,
Huống hồ gì nói chuyện với thế giới này?
Làm gì với thế giới này?
|