thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Muốn khuyên cái ban-công một câu gì đó | Qua một đêm đến ngày... sướng chi lạ!
 
 

Muốn khuyên cái ban-công một câu gì đó

 
nhức con mắt bên phải
tôi nghi ngại nửa bầu trời & tôi dè chừng nó
(không phải nhức con mắt bên phải nhỏ thuốc vào con mắt bên trái... cả hai con đều nhức và đỏ)
 
đến khi sưng húp
thể xác và cả những âm tự thoát ra từ cái miệng còn nguyên vẹn, hay ho
cũng muốn đào thoát khỏi con mắt ấy
 
tệ nhỉ
nàng bác sỹ bảo: quên nó đi coi như anh không có nó
chàng bác sỹ bảo: tạo cho mình một nỗi đau lớn hơn anh sẽ quên nó
vâng,
lời khuyên lúc này có giá trị ngang một cơn đau
 
và rồi khi con mắt đã được thanh trùng, băng, bịt kín
cơn đau thân thuộc
nó được chìm vào lãng quyên
nhắc bạn:
nắng ngoài ban-công, bông hồng, vỏ bao thuốc lá... mọi xấu xa, tốt, đẹp
tất cả đến với bạn giờ đây là từ con mắt trái
 
dạ, tôi biết
hai bác sỹ đi vội ra cửa phòng
tôi với ban-công, nắng và nụ hoa hồng
chợt nhiên muốn nhắc nhở cái ban-công & khuyên nắng một câu gì đó
 
 
 

Qua một đêm đến ngày... sướng chi lạ!

 
thêm một ngày đàng hoàng trôi qua
sướng chi lạ
sờ nắn lại chân tay mặt mũi
đủ cả
 
vuốt một nụ cười mới tinh
xem ra mọi thứ còn nguyên như chưa hề thoát lạc
chữ nghĩa - rau, rá, cơm, cháo, bày kín vỉa người
 
thế là lại nhắm từng món làm thơ
(làm thơ làm gì... đìu cộ đừng hỏi khó!)
làm thơ như là động tác khởi động của người già
ngẩng lên, cúi xuống... xoa lòng bàn tay bàn chân
trước khi lên đường/giường
 
thế là lại một đêm
chẳng biết sáng mai có còn ngày
để mình còn thức dậy
 
05.07.11
 
 
 
 
---------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021