thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
“Thượng đế đọc lướt qua cuốn sổ bộ đời” | “Từ một phía” | “Khi tôi còn trẻ...”
 
Bản dịch Hoàng Ngọc Biên
 
 
 
DMITRI PRIGOV
(1940-2007)
 
 

“Thượng đế đọc lướt qua cuốn sổ bộ đời”

 
Thượng đế đọc lướt qua cuốn sổ bộ đời:
“Ta sẽ dứt kẻ nào đây?” ngài suy nghĩ.
Người ta nghe được một tiếng kim khí trên trời
Và mọi người lao về nhà như lũ chuột.
 
Mỉm miệng cười, ngài nhấc lên một mái nhà,
Mò tay loanh quanh các xó xỉnh
Và túm một anh chàng tội nghiệp run lập cập
Đang vùng vẫy, “Sao thế” ngài nhẹ nhàng hỏi,
“Ngươi vùng vẫy à? Thượng đế đang ở bên ngươi đây mà.”
 
 
 

“Từ một phía”

 
Từ phía bên này, con người có thể là dễ hiểu.
Từ phía bên kia, không cách gì cắt nghĩa họ được.
Tất cả đều phụ thuộc ở chỗ bạn đứng bên nào,
Ở chỗ bạn thấy họ là dễ hiểu hay không cắt nghĩa được.
 
Nhưng bạn là người dễ hiểu đối với họ
Từ bất cứ bên nào. Và từ bất cứ bên nào cũng không cắt nghĩa được.
Bạn là người đứng giữa, bạn không thuộc bên nào
Thế nên người ta không hiểu bạn được – hoặc là hiểu khác.
 
 
 

“Khi tôi còn trẻ...”

 
Khi tôi còn trẻ và tôi chơi đàn
vĩ cầm giữa một đại sảnh rộng lớn
một con chuột từ đâu phía sau bò ra
và trườn mình lên trong ống quần của tôi
gặm dần cái bìu dái run rẩy của tôi
cho đến khi nó gặm mất toàn bộ cái món ấy
còn tôi thì tôi tiếp tục đàn, đàn, đàn, và tôi cứ đàn
như thế giữa cái sảnh mênh mông, nhớp
nháp
 
 
-----------------
Hai bài đầu dịch từ bản tiếng Anh của Carol Rumens, Nik Abu-Haidar và Yurij Drobyshev trong The Poetry of Perestroika, 128 trang (Iron Press, 1991). Bài “Khi tôi còn trẻ...” dịch từ bản tiếng Anh của Chris Mattison trong tạp chí Jacket - số 36, 2008.
 
 
 
-------------
Đã đăng:
 
Chín bài thơ  (thơ) 
... Sống trong đất nước mình tôi thấy tôi chịu không nổi / Mà đất nước tôi quả thật không phải là nơi dễ dàng... Đất nước tôi quả là độc hại cho trái tim tôi / Nhưng tôi cũng thế thôi, tiện thể xin nói ra, / Chắc hẳn tôi cũng làm hỏng một cái gì đó của đất nước / Nhưng nó là cái gì? Không rõ ràng lắm... | Ở quầy Hội quán Nhà văn / Một tên Công an đang uống bia... Chung quanh hắn mọi thứ đều trống và sáng rõ / Và nghệ thuật muôn màu muôn vẻ của họ / Không còn có nghĩa gì trước sự hiện diện của tên Công an... | ... Tất nhiên tôi sẽ vẫn có thể tránh / Chuyện rửa bát đĩa, nhưng người ta bảo tôi: / Bát đĩa là đồ dơ: vậy thì làm sao / Có thể nói về tự do trong những điều kiện như vậy... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021