|
Đơn giản là sống...
|
|
di-di-DAH, di-di-DAH
còi báo động vang lên/đâm thẳng vào tim
động đất/sóng thần/khủng hoảng hạt nhân Fukushima
hằn dấu lên từng số phận người Nhật
Matsuro nhắn qua email: “Khu nhà tôi chuẩn bị mất điện toàn bộ
- sắp tối đen như mực”
“Thời khắc nầy phải tìm ra lý do để tồn tại thôi!”
- Kana viết rõ ràng như thế
còn Yuka cố thủ trong phòng
và nấu đồ ăn ngọt để chống lại sự lo lắng
bác sĩ tâm thần Ryota đi lên phía Bắc
cố gắng điều trị cho những người sống sót
đám đông chết đuối trong nỗi kinh hoàng
lùng bùng mắc kẹt giữa vòng vây hoang mang
bức ảnh lịch sử của nỗi thảm hoạ
là khung cửa trống đổ nát tan hoang
và đôi mắt dũng cảm em bé mồ côi
đứng lặng lẽ xếp hàng nhận thức ăn
bạn tôi Yago tự động viên mình: phải cứng rắn,
phải fukinshin một chút
và ghi chú thêm
“Đừng gửi lương thực
đến Tokyo chỗ tôi. Ở đây có đủ đồ dùng”
thế giới vẫn quay tròn
đơn giản là sống...
--------------
Bấm vào đây để đọc tất cả tác phẩm của Trần Hữu Dũng đã đăng trên Tiền Vệ
|