thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Lá phong bay ngang mặt
 
1.
 
chấp chới những lá phong bay ngang mặt
bên dòng Spree êm đềm chầm chậm vào mùa đông
lấp lánh ánh vàng kiêu sa buổi chiều xứ người biền biệt
ta biết em đang sống ở thành phố này
mấy mươi năm rồi không gặp
làm thế nào em quên người đàn ông nhỏ bé một chiều đông
 
ngước lên những chóp nhà thờ lạnh buốt
ta biết em đang ở đâu đây trong thành phố rực rỡ nhan sắc lá vàng
rực rỡ những sắc màu xa hoa
bao nhiêu năm chỉ mong một lần đến nơi em sinh sống
ngắm lại khuôn mặt thiếu nữ ửng hồng thánh thiện ánh nắng sông Hồng
bầu bĩnh hanh hao một chiều cuối năm
 
2.
 
ta đã đến rồi đây thành phố của em
bên dòng Spree chiều đông những chiếc lá phong bay ngang mặt
bay vô tận rực rỡ vàng những chiếc lá phong số phận
rực rỡ mặt đất rực rỡ bầu trời
tuổi trẻ ra đi không bao giờ trở lại
tình yêu ra đi không bao giờ trở lại
những chiếc lá phong bay ngang mặt rực rỡ chân lý đời người
 
gần gũi sao những góc phố những con đường thành phố xa xôi
có thể em ở trong khu phố kia
có thể sớm hôm em vẫn đi về trên Đại lộ Bồ đề xanh mướt
vì sao cứ nặng lòng với mối tình ngày ta còn trẻ
vì sao cứ băn khoăn lo lắng về người thiếu nữ ta yêu bên sông Hồng
 
3.
 
em đã ra đi biền biệt bao nhiêu năm
chẳng hiểu vì sao chưa bao giờ em trở lại
trở lại thành phố của chúng ta
trở lại những mùa hoa đào sóng sánh
trở lại một thời tuổi trẻ
trở lại hình như không bao giờ có thể
đời người như cây phong mỗi năm một lần lá vàng bay lã chã
 
ta đã vơ vẩn trong đời như một thi nhân
ta đã loạng choạng trong đời như trong một giấc mơ
ta đã có cuộc đời của ta
em đã có cuộc đời của em
mấy mươi năm không hiểu thế nào là hạnh phúc
em có hiểu hạnh phúc thế nào không
thời gian đằng đẵng những nỗi buồn
 
4.
 
ta đã đến thành phố của em
một mùa đông lạnh buốt một mùa đông băng giá
lấp lánh những lá phong cuối cùng bay ngang mặt
tiếng chuông nhà thờ ngân nga hoàng hôn thẫm bạc lãng đãng
ngân nga bóng dáng những ngày xa
những gì có với đời mình chỉ là khoảnh khắc
những gì không có với đời mình chỉ là hư vô
 
bên dòng Spree dịu dàng chầm chậm vào mùa đông chẳng biết nói gì
em đã ở thành phố này bao nhiêu năm ta không nhớ nữa
chúng ta đã có những ngày tuổi trẻ ửng hồng bên một dòng sông
chúng ta đã có cuộc đời của mình
lấp lánh những lá phong cuối cùng bay ngang mặt
những chiếc lá phong số phận rực rỡ một mùa đông.
 
Berlin, 20.11.2011
 
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021