|
khuôn mặt chạy nhanh của tôi
|
|
ngồi treo chằng chịt con dơi lạnh
màu nhốt kín bảo tàng năm tám mươi
nhổ sợi răng trong chiếc chai đậy nắp đất
cỡi lên tay lái mẫu tự mạng nhện
góc phòng tôi mơ trắng án
từ dưới lên lời nói thẳng dưới đám lửa
mọc chỗ trống cơn buồn rượi đàn bà
những chiếc lông xám biếc ngược
tôi xỏ ướt hai chân lên trời
mùa màng phủ bụi rất sáng
một con cào cào úp mõm điệp khúc lá
treo toàng teng chiếc cổ trống
khuôn mặt chạy nhanh trong lỗ rún mọc gai
|