thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Điều đó còn tồi tệ hơn nỗi buồn...
 
Trước trang giấy trắng
Lồng ngực gõ
Những lời nói khi chưa cất tiếng
Sẽ đọng lại như giọt nước mắt
Thiên hạ vẫn sống những khoảnh khắc của họ
Người nghệ sĩ vẫn hát những nỗi lòng của họ
Cuộc đời mải miết trôi trên đôi cánh thời gian
Trước trang giấy trắng
Tồn tại hiển nhiên một sức mạnh ngoài lời
Ai đó gọi tên sự bất lực
Riêng tôi, tôi gọi tên sự vượt thoát ngôn từ
Một sự hoài thai
Nỗi buồn
 
Nỗi buồn khi quá nhiều lời nói
Nỗi buồn khi quá nhiều sự thấu hiểu
Nỗi buồn khi quá nhiều, ôi quá nhiều tình yêu
Chưa một lần ra ngoài
Những phòng trống giá băng
Những bóng đêm lặng lẽ
Những tiếng hát lửng lơ tắc nghẹn
Nỗi buồn biếng nhác
Không muốn tìm lối thoát
Chỉ những vuốt ve ru ngủ
Và những giấc mơ đưa tôi đến ảo ảnh thời gian
Những khoảnh khắc ngưng đọng mà tại đó
Tôi khóc như điên
Này bạn hỡi
Bóng tối kia quá nặng
Chất liệu kia quá dày
Cho những tháng ngày của tôi
Sự hiện diện của bất cứ ai
Cũng trở thành nguồn cơn
Mặc gió cứ thổi
Những làn khói mảnh nói lên lời
Biết bao sự thật cứ xô lệch nhau
Và bạn nói rằng bạn chấp nhận tất cả
Cho một điều gì không giống như sự thật
Bạn cũng đã chán rồi những rã rời đập phá
Cơ thể cũng sẽ rút dần những giọt nước cuối
Cho đến khi chỉ còn lại, bạn biết không
Một hơi thở chót
Không thể nào nữa những cấu trúc ngôn từ
Không thể nữa rồi những cố gắng rời rạc lắp ghép
Có thể đưa bạn hay tôi đến niềm vui
 
Tận đáy của cơn mơ này tôi nằm thoi thóp
Nghe những đập phá quanh đây
Những tiếng rú gào
Những lời tắc nghẹn
Rác rưởi cuồng quay
Khởi đầu và đoạn chót
Chẳng thuộc về một điều gì
Mà tôi hay bạn đã biết
Đôi khi cũng như bức tranh kia
Tôi muốn tự treo cổ mình lên một thân cây già
Mà vẫn không cảm nhận được cái chết
Như lẽ ra phải thế
Nỗi đau phải đâu là tưởng tượng
Mà tôi hay bạn có thể khóc để cảm thấy
Lòng càng thêm khô cạn
Trong những tháng ngày buồn bã thế này...
 
Những đồ vật tầm thường
Chẳng phải
Đang nói hộ chúng ta hay sao?
Cặn bã của những thăng hoa
Không chỉ là tro tàn
Mà nhạt thếch
Hơn bất cứ thứ gì mà tôi và bạn có thể hình dung
Hơn sự khởi hoạt của những suy tưởng rối bời không lối ra
Như một bàn tay
Rơi thõng vào lòng không trơ trọi...
 
13/6/2007
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021