thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Scarlet | như một đoá hoa trong mưa | bia
 
Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường
 
 
 
CHARLES BUKOWSKI
(1920-1994)
 
 

Scarlet

 
Tôi thoả mãn khi các nàng tới
Tôi thoả mãn khi các nàng đi
 
Tôi thoả mãn khi nghe gót chân các nàng
xích tới gần cổng
và tôi thoả mãn khi các gót chân ấy lại
xa dần
 
Tôi thoả mãn vì được ái ân
Tôi thoả mãn vì cho khoái cảm
Tôi thoả mãn khi thảy đã hết
 
luôn luôn như thế đấy tự bấy lâu nay
lúc khởi động cũng như khi tan cuộc
tôi thoả mãn
hầu hết hầu hết mọi khi
 
và lũ mèo tới rồi đi
và trái đất xoay quanh mặt trời
và điện thoại reo:
 
“Scarlet gọi.”
 
“ai?”
 
“Scarlet.”
 
“o.k., cứ tới.”
 
và tôi thầm nghĩ khi đặt máy xuống
lần này chắc mày sẽ gặp may
 
đứng dậy
ị khẩn
cạo râu
rửa ráy
 
mặc đồ
 
ném vào thùng rác các túi giấy
và các hộp đựng
vỏ chai
 
ngồi rình nghe tiếng gót chân
tới gần
như chờ một đoàn hùng quân
thay vì đợi chiến thắng
và Scarlet tới
và trong căn bếp
cái vòi nước tích tách
vì long ốc
 
kệ mẹ
mai sẽ hay.
 
 
 

như một đoá hoa trong mưa

 
tôi cắt thật sát cái móng của ngón giữa
bàn tay phải
và bắt đầu cạ
lồn ả
trong lúc ả ngồi thẳng người trên giường
xoa dầu lên cánh tay
trên mặt
và ngực
sau bữa tắm.
rồi ả đốt một điếu thuốc:
“anh cứ tự nhiên”
ả nói và tiếp tục hút thuốc lá và thoa
dầu.
Tôi tiếp tục cạ.
“em muốn ăn táo hông?” tôi hỏi,
“anh có táo hả” ả nói
nhưng tôi bỏ qua và tiếp tục
với ả—
ả bắt đầu vặn vẹo cơ thể
rồi nằm nghiêng duỗi người
cửa mình hé mở và ướt
như một đoá hoa trong mưa.
rồi ả nằm sấp
cái mông tuyệt vời ngước lên nhìn
tôi
và tôi lòn ngón tay
vuốt ve cái chỗ kín.
ả xoay người cầm cặc tôi
lắc lắc tứ tung
tôi cúi xuống ấn sát mặt mình vào
mái tóc đỏ
cuồn cuộn
và dương vật nở to
nhập vào cõi diệu huyền.
sau đó, thảy đã trở thành một trò cợt nhả:
lọ dầu, thuốc lá, và táo.
rồi tôi ra ngoài mua thịt gà
và tôm và khoai chiên và bánh mì sữa
và khoai tán nhuyễn rưới nước xốt thịt
và bắp cải thái nhỏ trộn gỏi và chúng tôi ăn,
và ả nói ả đã hạnh phúc và tôi nói
tôi đã hạnh phúc và chúng tôi ăn
thịt gà và tôm và khoai chiên và
bánh mì sữa và khoai tán nhuyễn
rưới nước xốt thịt và nộm
cải bắp.
 
 
 

bia

 
đéo biết mình đã ực
bao nhiêu chai bia rồi trong lúc đợi chờ thời cơ
sáng sủa hơn.
cũng hổng biết mình đã nốc bao nhiêu cốc vang
uýt ky và bia
nhất là bia
sau những lần dang
dở―
khi đợi chờ phôn reo,
ngóng nghe tiếng bước chân các ả
khi đã khuya lơ
chuông phôn mới réo
khi đã khuya lắc
các ả mới về.
đúng lúc tớ sắp trút
linh hồn ra khỏi bao tử
các ả tới nơi, tươi rói như hoa
báo xuân:
“Chúa ơi, chuyện gì thế hả
anh?
bây giờ thì em lại phải chờ tới
3 hôm nữa mới được anh chơi!”
bọn đàn bà mòn lâu
sống bảy năm rưỡi lâu hơn bọn râu
mày, và chúng ít tu bia vì biết rõ sự
nguy hại của nó đối với bóng
hồng.
 
trong lúc chúng ta điên tiết thì
lũ nó cứ bỏ nhà mà đi nhảy nhót
và đú đởn với mấy thằng cao bồi
nứng cặc.
 
tóm tắt, có bia
các túi giấy và các túi giấy đựng vỏ chai
và khi mi muốn nhấc một cái túi giấy
đã bị ướt đáy nên không giữ nổi
và chai rớt xuống sàn
lăn lóc
leng keng
bia ôi và tàn tro ướt
tuôn ra ngoài,
khiến các túi giấy bung vỡ lúc 4 giờ sáng
tạo âm thanh duy nhất
cho cuộc đời.
 
bia
sông bia
biển bia
bia bia bia
radio khạc tình khúc
phone lặng câm
tường đứng thẳng
bất động
thì thử hỏi còn cái gì khác hơn là
bia?
 
 
 
----------
Dịch theo nguyên tác tiếng Anh “Scarlet”, “like a flower in the rain” và “beer” trong Charles Bukowski, Love is a Dog from Hell (Santa Rosa: Black Sparrow Press, 2001).
 
 
 
Đã đăng:
 
... bởi đâu họ đã sống quá hay ho / và rồi quá tồi tệ vậy? // tại sao đổi một món quà do các thần trao tặng để lấy một vốc cứt chứ? // những kẻ đẹp đẽ đó / đã tự thiến / như thể họ không cưu mang nổi / vận may quá oách của họ... | cha nội sẽ làm gì nếu cha nội còn 5 phút để sống? hắn hỏi. / đếch làm chó gì cả. // thật hả? / thật, đếch làm chó gì cả... [Bản dịch của Thận Nhiên]
 
hôm nay tôi gặp một thiên tài / trên xe lửa / chừng 6 tuổi, / gã ngồi cạnh tôi... | lần này thì tôi tiêu rồi // tôi thấy mình như những đạo quân của Đức / bị tuyết giá và bọn cộng sản dũa te tua / đi thất thểu / giấy báo nhét trong / những đôi giày ống mòn vẹt... | bạn tham khảo các bác sĩ tâm lý và triết gia / khi đường đời trắc trở / và các cô điếm khi đời suôn sẻ hanh thông. / các cô điếm luôn sẵn sàng với các chàng trai ra ràng và bô lão; / với những chàng trai các em nói, / “cưng ơi, đừng quíu, nè chị sẽ bỏ nó / vào cho cưng.” ... [Bản dịch của Thận Nhiên, có kèm băng thu giọng đọc của Charles Bukowski]
 
lá gồi  (thơ) 
... giờ đây tiếng còi xe đã ngưng bặt và / tiếng pháo rồi tiếng sấm... / năm phút thế là xong hết cả... / tôi chỉ còn nghe tiếng mưa rơi / trên những chiếc lá gồi, / rồi tôi nghĩ, / sẽ chẳng bao giờ tôi hiểu nổi con người... [Bản dịch của Phan Quỳnh Trâm]
 
... tôi nghĩ khi một người phụ nữ đã khép chặt hai đùi lại / đến 35 năm / thì đã quá muộn màng / cho cả tình yêu / lẫn cho thơ... [Bản dịch của Phan Quỳnh Trâm, có kèm băng thu giọng Charles Bukowski đọc nguyên tác bài thơ này]
 
thơ thận trọng / và người / thận trọng / sống / chỉ đủ / lâu / để / chết / một cách an toàn... | ... và nếu như những con ruồi biết khoác áo trên / lưng của chúng / và nếu như tất cả những tòa nhà đều bị thiêu rụi trong / ngọn lửa vàng, / nếu như thiên đàng có thể lắc như một vũ công / múa bụng / và nếu như tất cả những trái bom nguyên tử đều bắt đầu / bật khóc... [Bản dịch của Phan Quỳnh Trâm]
 
... tôi mang cái đồng hồ báo thức / lên giường với mình và / địt nó cho tới khi những cây kim rụng hết... | ... khi tôi tưởng tượng thấy mình ngủm / tôi nghĩ đến chuyện thằng khốn nào đó đang làm tình với em... | tôi thò tay vào ngăn tủ trên cùng / rồi lấy ra một cặp quần xịp màu xanh lơ / đưa cho nàng xem và hỏi... | ... má tôi, luôn mỉm cười, muốn tất cả chúng tôi / hạnh phúc, bảo tôi, “hãy vui sướng ngheng Henry!” / và bà nói đúng: tốt hơn là cứ vui sướng nếu bạn / có thể... [Bản dịch của Thận Nhiên]
 
... Tôi nằm đó và tôi mộng mơ / thấy mình lúc còn nhỏ / chơi súng giả / bắn bi và thắng cuộc / và khi bừng tỉnh / thấy súng đã biệt tăm / mà tay chân mình thì bị trói... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]
 
tự do  (thơ) 
... và hắn đã cầm lưỡi dao / và mở khoá thắt lưng / và xé toạc lớp vải / và thiến hai hòn dái. / và cầm chúng trên tay / như hai quả mơ / ném chúng vào bồn cầu / và giật dây dội nước... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]
 
chung cuộc  (thơ) 
chúng ta chẳng khác gì những bông hồng / không buồn nở khi chúng ta cần bung cánh / và hình như / mặt trời cũng chán / nên không muốn chờ / như thể mặt trời là một trí tuệ đã thất vọng / bởi chúng ta... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]
 
cái thư viện công cộng ở L.A. / đã cháy rụi / cái thư viện ở trung tâm thành phố / và cùng với nó đã bay luôn / phần lớn tuổi trẻ / của tôi... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]
 
Anh thấy em uống ở vòi nước với những bàn tay bé xíu / xanh lơ, không, đôi tay em không bé xíu / chúng nhỏ nhắn, và vòi nước thì ở xứ Pháp / nơi em viết cho anh lá thư cuối cùng đó và... | Tui rù ẻm / mất vài đêm trong một quán bar / không phải tụi tui là tình nhân mới, / tui mết ẻm suốt 16 tháng... [Bản dịch của Thận Nhiên]
 
Sự điên rồ của tôi  (truyện / tuỳ bút) 
Và nếu có bất cứ ai ngoài kia cảm thấy điên rồ đủ để muốn trở thành một nhà văn, thì tôi bảo cứ lao đầu về phía trước, nhổ nước bọt vào con mắt của mặt trời, gõ lên những phím chữ, đó là cơn điên tuyệt vời nhất đang diễn ra... [Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn] (...)
 
Hai bài thơ “Decline” và “The Suicide Kid” của Charles Bukowski (1920-1994) — một trong những cây bút phóng túng nhất trong văn chương Hoa Kỳ đương đại. Nhà thơ Đinh Linh dịch và giới thiệu.
 
Ba bài thơ “Young in New Orleans”, “My First Affair with That Older Woman”, và “Lifting Weights at 2 a.m.” của Charles Bukowski (1920-1994) — một trong những cây bút phóng túng nhất trong văn chương Hoa Kỳ đương đại. Nhà thơ Đinh Linh dịch và giới thiệu.
 
sau giờ cày cuốc ở lò sát sinh / có một quán nhậu ở góc đường / tôi ngồi đó... [Bản dịch của nhà thơ Thận Nhiên]
 
trên tầng lầu hai ở đường Coronado / tôi thường nhậu xỉn / rồi ném cái radio qua cửa sổ / trong khi nó đang hát, và, dĩ nhiên / làm bể kính cửa sổ... [Bản dịch của nhà thơ Thận Nhiên]
 
Anh ân cần với em, này yêu dấu, anh yêu em, / lý do duy nhất anh đụ L. là bởi vì em đã đụ / Z. và sau đó anh đụ R. và em đụ N... [Bản dịch của nhà thơ Thận Nhiên]
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021