|
khi rời de young | ở tenderloin
|
|
khi rời de young ...
thì ráng trời vừa nhập nhoạng
kia vầng trăng tròn treo lơ lửng trên nền trời xám
không khí như mốc ra
nhờ nhờ
không đe doạ
đi băng qua đường martin luther king jr
trong công viên golden gate
ở khắp các đầu cây từng tán lá mới nhuốm vàng
... vâng
một khi đã thấy người nườm nượp
tất bật [tranh sống]
mỗi ngày dưới phố
ngay giây khắc này lòng chợt hết sức cô quạnh
giờ người đông thật!
ý nghĩ ấy đeo về tận phòng
căn phòng 3m chiều ngang 6m chiều dài
suốt bốn mùa đầy tiếng mặc cả của gián cùng bàn
ghế
đã đành mình chả là chi cả
nhưng sao thấy cái chết quả tàn nhẫn
lúc đấy đời sống “... you know what?
something important comes up, and i say nothing
just stay silent
vầng trăng tròn ngoài kia
mãi mãi tự nó tròn đâu cần đến tôi
cũng vậy thời tiết
và...”
...
ở tenderloin ...
níu cách chi (!) đêm cũng sáng lên
hòng trụ vững nguyên cả ngày trước mắt
hỏi chữ
chữ đáp ở đời chả ai làm thầy ai
mỗi cái lồn gặp mỗi người thầy vĩ đại
ậm ừ
dựng ngược đầu các chữ cái
ngậm vào miệng cho chúng hút hết dãi rớt
nhả ra
đếm tới mười sẽ tự bắn vô màng tang
mới tới ba cảm thấy thực hết sức phi lí
mình đang làm gì? mình có thực không?
lũ chữ liền hô toáng lên “... we don’t know!”
tương lai tôi đi học cười
...
-------------
Bấm vào đây để đọc tất cả tác phẩm của Vương Ngọc Minh đã đăng trên Tiền Vệ
|