|
Thơ nạm phứt
|
|
Cô đơn, cô độc, cô hồn, tôi ngồi
Chồm hổm, nốc cô ca một mình.
Tơ lơ mơ, gà mờ, ấm ớ, khờ,
Một lần nữa, tôi lại ngóng
Đại Hội Băng Lộn Hình
Áp Phê X tại Hà Lội.
Tôi từ từ hay từ từ tôi?
Khi viết lách, tôi luôn địa
Vào cái đáy đen sì, sâu thẳm,
Thum thủm (hạng) nhất (thiết).
Tuy rất rắn, thoắt, chắc chắn, choắt, hăm hở,
Tôi ủi hoài mà chẳng nên kim (chỉ) gì (cả). Khổ!
Lòng thòng mới đẹp, ngắn hay gì?
|