thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Khóc
 
Tôi bật một ngọn đèn lên
Và cố gắng nhìn nó, hàng giờ liền
Cảm nhận độ sáng và tròn của nó, cảm nhận sự lan toả của nó
Ra cái không gian xung quanh, và những vệt tối nơi nó không thể lan tới
 
Tôi có thể nhìn hàng ngày, khi trời bắt đầu có dấu hiệu của bóng tối
Dù ban ngày, tôi đóng cửa lại và tôi nhìn nó, như ngục tù
Có thể chỉ cần có nó, duy nhất
Và chẳng còn mùa đông, cái lạnh hay sự cô độc
 
Tôi vẫn thường thức dậy mỗi buổi sáng, đi dạo một chút quanh khu vườn nhỏ
Tưởng tượng dọc theo những bức tường
Cố gắng thử thắp nến, (và không có), cố gắng làm bất kì điều gì đó
Trong tưởng tượng, (và không có), tôi nghĩ
Tôi đã là một cái gì đó
Vượt quá tôi, một cái tôi không thể chạm đến, những chữ cái a b c d e f g h k
i l m n o p q... gì đó, và chúng độc lập với tôi
Với những sắc độ, mùi thơm, tâm trạng, kí ức
Của nó, như trong căn phòng này, tôi nhìn tất cả được sáng lên
 
Trong ánh sáng của nó, tôi tìm thấy một vệt sáng nhỏ, chảy dần xuống
Từ những sợi tóc.
 
 
 
---------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021