thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Bóng đêm & bầu trời
 
tiếng ồn dâng cao
dâng
        cao
rồi nó thành một trái tim
sâu thẳm
 
như
một vật vừa rụng xuống
 
bên cửa ngõ đôi mắt
kẻ canh tôi
hắn nói tại sao tôi muốn vô đôi mắt mình
nơi chỉ chôn những xác chết
những điều bất động
chiến tranh, quá khứ, sự tồi tàn
nó như những bức tượng
chỉ còn xương
không ai cần đến
ngay cả lá rụng, cứng xơ lại
như bị câu rút
quá khứ không cần những kẻ đào mỏ
càng không cần những kẻ ngắm trăng
quá khứ không như vì sao
kéo dài ra đôi mắt
cũng không cần quá nhiều cơn điên đến
 
cũng như không cần ai móc mắt mình
và từ bỏ cơ thể cho thời gian
cũng như từ bỏ nguyên những người đang sống.
 
— tại sao tôi muốn vô?
trong đó chả có gì cả
hắn nói
ngay cả màn đêm
cũng rách nát, mang gương mặt bị đánh sưng bầm
ngay đến nó
cũng không biết nó ở đâu?
 
— tại sao tôi đến
nơi không là những mỏ dầu
đốt lên- rực sáng
nơi này — cái chết của màn đêm
quằn quại như dã thú, không thể ngưng tụ, không thể hồi sinh
không bàn tay, không đôi mắt
chỉ những cái lưỡi bị nuốt đi
đầu thai thành cát
 
— là tôi muốn
như một cách bị ném xuống
một cách khác để được đập, một cửa khác đi qua
bình minh thì bình thản
đến mức không có mặt
sao mang ánh sáng điên dại
những vì sao tối tăm ấy
xa vắng trong bầu trời
đỏ như chưa được sinh ra
 
vào màn đêm tối tăm khi đôi mắt bước ra
lần đầu tiên tôi biết mình sẽ vào một bầu trời khác
phải mang một vòng treo cổ
thì mới biết mình bị treo ở đâu
có thể tôi là một vì sao
tôi cần một bầu trời để đi sang đêm tối..
 
cần một người nữa
để sang tôi
rồi chết.
 
07/03/2011
 
 
 
 
---------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021