|
Tự do
|
|
đứa bé ngã bên trời ca dao
thân của nó màu rắn biển
những người lớn đã dạy nó cách chết
bằng sữa tươi
những cái trứng ung đi vào giấc ngủ
sự hành thi của lá bài
con đường vàng xanh đỏ tím cát trắng phong phanh mùa bão nói
hơi thở liên miên trù ủ bàn chân
khép những cọng lông non chưa biết hân hoan chiều ảo gió
thênh thang những vai xương phơi trên đồng côi
này là con đường màu nếp lúa tháng hụt
này là bàn tay màu rượu gạo nắng phiên
thảng giấc trong chiếc túi nylon cải bắp
hú gọi cái tên vừa lợt màu
yêu tự do như con sói đói
gầm ghè giọng mật suốt mùa cơm
bạn tôi làm tượng đất
chạy loanh quanh sớm nắng dọc dừa
bươn bả khúc ru trên đồi mắt lé
tu hu gọi tiếng người trong hổ bì non trăng
lách lau sông mùa ứ nghẹn phiên âm
vào cái bóng u trầm lơ lớ giọng cao
chắn song rủ rê cơn tự do phát tiết
chiều mênh mênh bánh đa rộp nỡm tiếng con lạc đà bất tín thương thân
thề sẽ yêu tự do
bằng lời ca cải bắp
thổi qua cánh diều sân khấu loài trùng hoang
tự hít căng lồng ngực
và mơ
có lệ phí
thả vào tôi một giọng không người
tu hu buổi chiều đi qua nắng lớ
gương mặt hoá kiếp vào đám đông trí nhớ nhiều lông
tôi tức mặt tôi
khoảng rỗ lô nhô chợ người tìm giọng
bầy sói con tập thở hơi riêng và vuốt ve móng
những sợi thần kinh rung lời sấm tiền thân bóng tối
mịt mù nói cười
phổ hệ thực dân
đi băng băng qua lỗ kim
con lạc đà thèm cái mông ấm
cất tiếng hú màu cát trắng
màu cát trắng ỡm ờ thổ liệu da vàng
co ro tập chết
bằng con đường hành xác tự do...
(trong rọ)
ngôn ngữ quanh co...
|